Nguyễn An Bình
Thiên đàng tuổi thơ ơi!
Tuổi thơ tôi với cánh diều
Thả rong cùng gió bao điều ước mơ
Em cùng tôi chạy khắp bờ
Nắng vương theo tóc tôi ngơ ngẩn nhìn.
Ước gì có ánh trăng rằm
Chia em một nửa đêm nằm chiêm bao
Rủ nhau rước đèn ông sao
Tay run rẩy nắm tình đầu thơ ngây.
Rồng rồng rắn rắn lên mây
Em ôm tôi thấy ngất ngây lạ thường
Đêm về còn nhớ mùi hương
Mo cau xe kéo khắp đường làng thôn.
Thả con thuyền giấy xuôi dòng
Tôi mong em khấn một lòng chung đôi
Em cười nhìn vệt sao rơi
Hỏi tôi sao ấy cuối trời về đâu?
Thuyền ơi đã mất phương nào
Vầng trăng cũ kỷ bạc màu gió sương
Con diều đã đứt dây băng
Tôi tìm đâu thấy thiên đàng ngày xưa.
Đưa em qua cầu Thị Nại
Chiều anh bước cùng em qua cầu Thị Nại
Một biển trời xanh thẳm thật đắm say
Người con gái xinh tươi vùng đầm phá
Cùng chàng trai dân dã tận miền Tây.
Mùa xuân đến chim bay qua Gành Hổ
Nước Hà Thanh gặp gỡ bãi sông Côn
Anh và em dù hai miền xa lắc
Ta gặp nhau như bình thủy tường phùng.
Sóng mênh mông thuyền dập dềnh mặt nước
Nắng ban mai mờ ảo cả đất trời
Xuôi Cồn Chim ta thăm rừng ngập mặn
Bao ân tình gởi bán đảo Phương Mai.
Cầu vượt biển bao đời trong mơ ước
Đẹp vô cùng một vùng biển quê hương
Nước mắm Gò Bồi thơm lừng hương cá Nục
Thuyền ngược xuôi cửa Giã lúc hoàng hôn.
Hang Mũi Mác yến từng đàn làm tổ
Một bãi cát vàng vờn sóng biển xanh
Lỡ yêu em yêu luôn miền đất mới
Cả một trời Nhơn Hội ở lòng anh.
Nguyễn An Bình
Nguồn: Tác giả gửi


















