Nguyễn An Bình
Khúc hát sông Tiền
Qua sông Tiền buổi sớm mai
Hình như thấy áo em bay qua cầu
Tóc người chợt ướt mưa ngâu
Lòng hao hớt lạnh gởi sầu vào mây.
Cù lao xanh ngát vườn cây
Thương em mắt biếc đỏ hây má hồng
Thuyền ơi xuôi ngược theo dòng
Bờ xa thăm thẳm mênh mông nắng vàng.
Còn đâu những chuyến phà ngang
Cổ Chiên sóng vỗ miên man nổi buồn
Tình về Cửa Đại Hàm Luông
Qua cầu Rạch Miểu mưa tuôn ngắn dài
Phù sa trầm ngõ Ba Lai
Bèo trôi cô quạnh biết ai còn chờ
Trên sông nghe vẳng câu hò
Hoàng hôn ngược sóng bến bờ không em.
Mùa dã quỳ ngày ấy
Vàng trong nắng một màu hoa
Gọi hồn trong gió chân ta ngày về
Lãng du lạc lối hương thề
Nghe lời cỏ hát vụng về trong ta.
Hình hài em ẩn trong hoa
Nghe thời gian chậm trôi qua mất người
Lưng đồi em mãi rong chơi
Ru tình ta đợi giữa trời mù sương.
Xanh trong lá cuối dốc đường
Mùa hoa mê hoặc em dường qua đây
Ta cần hơi ấm bàn tay
Thương con chim hót sớm mai tự tình.
Chân miên man bước một mình
Hồn hoa bóng lá em hình như quên
Tay ngà tóc ngát chân êm
Dã quỳ ngút mắt càng thêm đắm lòng.
Vàng trong nắng áo lụa hồng
Mây ươm hạt nhớ mưa nguồn về đâu?
Dã quỳ thắp tuổi chiêm bao
Mùa hoa ngày ấy trôi vào hư vô.
Nguyễn An Bình
Nguồn: Tác giả gửi


















