Về cù lao Tân Lộc | Trăng quê người

Posted: 08/07/2016 in Nguyễn An Bình, Thơ

Nguyễn An Bình

cheo_xuong_cu_lao_tan_loc

Về cù lao Tân Lộc

Về Tân Lộc giữa mùa cây trĩu quả
Lễ hội miệt vườn thơm châu thổ phù sa
Chuyến đò ngang đưa anh ghé đôi bờ
Trời đất mênh mông một màu xanh ngút mắt.

Ngồi cà phê bàn chuyện cùng trời cuối đất
Nông dân nhà mình nào có kém chi ai
Lên sóng wi-fi cùng điện thoại cầm tay
Xe chạy dập dìu có khác nào phố chợ.

Qua một thời con gái lấy chồng xa xứ
Làm dâu quê người đâu xa lắc xa lơ
Mấy năm không về nào thấy bến bờ xưa
Lòng xao xác khi mùa cây tẻ nhánh.

Nhắp chén rượu đinh lăng vàng sóng sánh
Thêm nồng nàn rượu mận đến say hương
Nét trầm tư thấp thoáng mái đình cong
Hồn dâu bể trong màu rêu chấp chới.

Tiếng chim hót trên hàng sao trăm tuổi
Càng đậm tình chơn chất đất cù lao
Nét duyên ngầm mắt liếc đến lời rao
Con gái xứ nầy sao mặn mòi đến vậy.

Chuyện làng bè xôn xao đàn cá quẩy
Lúa trúng mùa thơm hương nhản hương chanh
Áo bà ba làm xao xuyến lòng anh
Thương qua đổi cù lao xanh Tân Lộc.

 

Trăng quê người

Em đi mưa thấm ướt vai
Mùa trăng quê cũ đã phai lâu rồi
Mặt hồ lạnh bóng gương soi
Vườn khuya sỏi đá đã rời bỏ nhau.

Quê người còn nhớ hương cau
Đường về đã trắng hoa ngâu bao lần
Mùa xưa lạc mất dấu chân
Tình tôi thơ dại trầm luân một đời.

Ngày đi tấm áo ai phơi
Để bao mưa nắng ngậm ngùi ăn năn
Khúc tình tôi gởi trăm năm
Gừng cay muối mặn đã tàn cuộc vui.

Còn nghe sóng bủa phận người
Ra sông nhớ suối lên đồi nhớ hoa
Nông sâu mấy nẻo giang hà
Bàn tay ai nắm trôi qua nỗi sầu.

Hình như mưa ướt ngang đầu
Em theo chiếc lá qua cầu biệt tăm
Sông dài mấy nhánh phù vân
Tóc phai đành gởi ánh trăng quê người.

Nguyễn An Bình
Nguồn: Tác giả gửi

Đã đóng bình luận.