B’Lao ngày trở lại | Bùa mê | Giấu đêm vào tóc

Posted: 17/11/2016 in Nguyễn Minh Phúc, Thơ

Nguyễn Minh Phúc

son_nu_deo_gui

B’Lao ngày trở lại

gửi TTTH

Tôi vẫn nghĩ có một người đón đợi
Chiều B’Lao lạnh buốt buổi tôi về
Nghe gió ngút một trời xanh vời vợi
Câm nỗi đời lạnh mấy ngón tay tê

Hình như nắng đã lặn tràn phía núi
Nên B’Lao chìm khuất dưới sương dày
Cô sơn nữ hái trà trên dốc bụi
Hái tôi giùm nỗi nhớ đã phôi phai

B’lao đó buồn như lần mới gặp
Chút nào nguôi thương nhớ hỡi đại ngàn
Tôi thả những đợi chờ nghiêng lũng thấp
Vớt sương chiều trên những lá dâu non

Đành gửi nỗi nhớ em gùi đầy gió
B’lao xa – sầu man mác tim người
Bâng khuâng níu chút mây trời vụn vỡ
B’Lao chiều – một vạt nắng vừa rơi…

 

Bùa mê

Ngực tôi em dán bùa yêu
Nên tim lận đận mấy chiều xa xăm
Bủa mê em vít chỗ nằm
Nên thương với nhớ đợi rằm trổ hoa

Tay tôi em thả bùa ma
Nên ngơ ngẩn hái mùa xa cuối trời
Hồn tôi em đặt bùa chơi
Mà cay với đắng một trời tương tư

Thân kia em lận bùa hư
Thẩn thờ mê mẩn níu phù vân trôi
Bùa tình em dấu mắt môi
Để tôi lơ lửng chìm trôi bến tình

Đầu tôi em trói bùa linh
Còn hai con mắt thả tình trôi sông
Chân tôi em khóa bùa gông
Ngồi yên một chỗ mà trông cuộc đời

…Chẳng cần em dán bùa đâu
Đời tôi cũng đã nát nhàu yêu em…

 

Giấu đêm vào tóc

Người đàn bà mang nỗi sầu năm tháng
Giấu vào đêm từng sợi tóc bạc dần
Nghe tiếc nuối từng chiều trôi lãng đãng
Hiu hắt sầu chạm nỗi nhớ mênh mông …

Thao thiết nhớ mây tràn trên bờ tóc
Hương tình yêu đêm hạnh phúc đợi chờ
Hằn dấu môi khung ngực trần ngà ngọc
Sợi tóc nào ngơ ngẩn giữa cơn mơ

Tình đến vội trong mưa nhòa buổi ấy
Rồi bỏ đi cùng nỗi nhớ bên trời
Nghe thầm lặng cơn mê chiều hoang hoải
Từng đêm nằm đau sợi tóc nào rơi

Giấu nỗi nhớ vào đêm tràn chân tóc
Hong khô tình mờ sương khói chơi vơi
Đêm thiếu phụ cô đơn buồn bật khóc
Một vì sao
chập choạng
tắt ngang trời…

Nguyễn Minh Phúc
Nguồn: Tác giả gửi

Đã đóng bình luận.