Luân Hoán
1.
thuở ghé thăm nhà-văn Võ Phiến
chìa khóa xe cầm rớt khỏi tay
một tiếng vang khô trên sàn gỗ
tiếng đàn bắt điệu gió thơm bay
hiểu ngay nhạc trổi từ đồ giả
trang trí nghe chơi hồn cổ xưa
vợ biết tính chồng ưa thích lắm
ra về háo hức gắng tìm mua
món quà lưu niệm từ đất Mỹ
giá cao hơn ở Canada
quí là kỷ niệm kề văn học
xuất xứ giữ chơi mới đáng là…
2.
ông nhạc sĩ Tàu chơi điệu cổ
“xàng xê” chi đó khá quen tai
nghĩ hoài không nhớ bài chi cả
quá khứ trôi lui một quãng dài
ngồi ngắm ngồi cười anh Tàu ngộ
xiêm y giày mão rất Trung Hoa
vỗ tay một tiếng chàng yểu điệu
tiếng đàn cò ma quái thiết tha
kính cận anh sà trên cánh mũi
tay khuỳnh tay kéo lắc lư người
sợ kính anh rơi quần anh tuột
thật quá vừa lòng món mua vui
3.
Võ Phiến văn nhân chừ đã khuất
còn tôi lựng khựng chưa chịu đi
anh nhạc sĩ Tàu, cây đàn giả
giúp tôi thương nhớ đến những gì?
nhớ tiếc luôn luôn là tiếc nhớ
vô thường người vật, biết mà sao
buồn nhão lòng ra trong đôi phút
tôi ngỡ tôi như kẻ lạ nào
đã giữ bao nhiêu là lưu vật
càng già càng bỏ rớt dần thôi
rồi ra có bữa tôi quên lững
chắc chắn bỏ luôn hồn xác tôi
Luân Hoán
11-2016
Nguồn: Tác giả gửi thơ và ảnh