Nguyễn Văn Gia
Ngón tay ta không phải là trăng.
(Cồ-đàm)
Cũng là qui y
Lên chùa
với nén tâm nhang
Tam quan mách bảo
Phật đang vắng nhà
Trở về
phụng dưỡng mẹ cha
Dẫu không thờ Phật
cũng là qui y.
Tu từ từ
Dẫu biết tồn sinh
là phiền trược
Giải thoát chi bằng
con đường tu
Ngặt nỗi
chưa tâm bình
hạnh trực
Thôi thì ta cứ tu từ từ.
Lên chùa
Lên chùa tìm chút thảnh thơi
Ai dè
Chùa cũng như… đời ngoài kia
Cũng thứ hạng
Cũng phân chia
Chỗ này vô nhiễm
Chỗ kia thị trường
Đành rằng tất cả vô thường
Thôi
Ta về lại phố phường
Ẩn tu.
Hạ ngươn
Xa lắc
rồi niết bàn
Buổi thiền sư
mang gươm
Vô thường
bỗng bất thường
Niệm niệm
tâm bất an.
Phóng sinh
Kẻ đi lùng bắt
người mua thả
(Đã có cung ắt hẳn có cầu)
Phóng sinh kiểu đó
gieo đau khổ
Phật tại tòa sen cũng lắc đầu.
Nguyễn Văn Gia
Nguồn: Tác giả gửi


















