Nguyễn Minh Phúc
Thưa mẹ mùa xuân
long lanh vạt nắng trong ngần
là đây thưa mẹ mùa xuân gần kề
vàng màu lúa ngợp chân đê
cải ngồng trổ nụ đường quê thơm lừng
là đây thưa mẹ mùa xuân
cành mai khoe sắc lâng lâng chiều tà
từng cơn gió sớm la đà
mang yêu thương đến quê nhà mẹ ơi
cây khô đã kịp đâm chồi
mừng thêm tuổi mẹ bồi hồi trong tim
chút gì như khó gọi tên
xuân trong mắt mẹ long lanh nụ cười
là đây thưa mẹ xuân ngời
lòng con như cũng chật rồi niềm vui
cầm tay mẹ phút giao mùa
mà nghe ngàn dấu yêu ùa vào tim…
Nghe tiếng mùa xuân
em đã về chưa mùa giêng hai
mà tôi nghe một khoảng trời đầy
của ngàn cánh bướm bay mê mải
đậu xuống bên trời hoa ngát say
em đã về chưa trời nguyên tiêu
tôi đợi em nguyên đán theo về
hái cành lộc thắm bừng sắc biếc
cùng chút hương thầm tôi gửi theo
chắc em về trong nắng xuân nay
xuân đi lộng lẫy nhẹ gót hài
tôi nghe trong gió mùa xuân gọi
có tiếng em cười ngây ngất say
cho tôi gửi hồn tôi ngẩn ngơ
buồn vui gõ cửa những đêm mơ
đợi dáng em về khoe sắc thắm
và đợi xuân trào mạch ý thơ…
Hay lòng tôi đã
hình như xuân đi ngoài ngõ
nắng thơm hương thoảng gọi mời
cành mai mỉm cười trong gió
khẽ khàng lăn giọt sương rơi
bên hiên nhà ai đỏ lộc
bánh chưng xanh ướm môi hồng
nắng tràn hai tay đầy vốc
thẹn thùng đón gió mênh mông
áo em vàng mơ sắc thắm
trao duyên lúng liếng môi cười
có người nhìn theo say đắm
bên trời đuối mộng tương tư
tôi ngồi đợi mùa xuân đến
thì thầm hương cỏ thênh thang
chiều nay chuyến xe về chậm
đưa chân người khách lỡ làng
gió bâng khuâng gì không nói
hương tràn trên chuyến xe quê
mùa xuân thầm trong tiếng gọi
ngẩn ngơ mai nở bên hè
tôi chở mùa xuân về hết
theo em một cuốc xe chiều
hình như ngoài kia đang tết
hay lòng tôi đã xuân theo…
Nguyễn Minh Phúc
Nguồn: Tác giả gửi


















