Nguyễn Minh Phúc
Về Quảng Ngãi chiều cuối năm
gửi Lâm Anh, Trầm Thụy Du, Huyền Huyễn Thạch...
cuối năm ta về quê ăn tết
ngẩng mặt nhìn mây tạt nẻo về
Quảng Ngãi buồn thiu chiều sắp hết
hiu hắt cơn sầu nghe tái tê
bến xe ngựa đã dời đâu mất
còn lại hoàng hôn xám mặt đường
còn lại một trời xưa lưu lạc
ta ngồi ôm nỗi nhớ mù sương
góc phố buồn tênh chiều tháng chạp
quê nhà đùn khói mắt ta cay
đâu như có tiếng buồn vỡ nát
thương ta sau một kiếp lưu đày
bè bạn dăm đứa giờ thiên cổ
dăm kẻ lạc loài nắm cỏ xanh
làm sao uống cạn chiều tương ngộ
gõ chén mà ca tống biệt hành
hồn ta như cỏ như cây vậy
biết khóc cùng ai giữa chợ đời
chắp tay cúi lạy chiều sương khói
đau một trời nầy Quảng Ngãi ơi…
Còn chút thanh tân
cầm tay nhau rất ân cần
trao em vội chút thanh tân xuân tràn
đâu hay giây phút ngỡ ngàng
có tôi đứng đợi nồng nàn sắc xuân
nghe cây lá hát bâng khuâng
môi em thơm nụ tần ngần giao duyên
ơi màu nắng rất dịu hiền
hồn xuân thả khói chiều nghiêng dốc mờ
gửi em vàng đẫm câu thơ
tình gieo nỗi nhớ đợi chờ sớm mai
theo em xuân nhẹ gót hài
giêng hai khẽ bước tình say nụ hồng
xuân mang ân ái thơm nồng
thênh thang rơi đậu bềnh bồng mắt nhau
tôi về dệt mộng ngàn sau
trong tay cầm đóa xuân đầy trao em…
Cạn một hồ trường
… lại đây cùng ta cạn một hồ trường (Nguyễn Bá Trác)
người đi bỏ lại mùi hương tóc
năm hết ngồi đây bỗng nhớ nhà
lược gương úp mặt đêm ngà ngọc
có tiếc một thời son phấn xa
vỡ mộng nhìn mây đành thổn thức
nghe gió len bầm tím thịt da
hồ trường chưa cạn mà vuốt ngực
ngửa mặt mình ta ngóng tuổi già
ai uống cùng ta đêm cuối năm
mời nhau chén rượu buổi năm cùng
đâu hay trong mắt người cố xứ
lưu lạc một thời đau kiếm cung
hồ trường ném chén sầu trăm mảnh
cứa rách đời ta đắng cả lòng
đêm trừ tịch ta ngồi nhặt nhạnh
một mảnh tình đau trong chén không…
Nguyễn Minh Phúc
Nguồn: Tác giả gửi