Nguyễn Diễm Thuỳ
Ta thấy lòng thanh thản
Mặc ngoài kia
Gió nói lời tự tình với gió
Ta soi lại dòng sông
Tiếng khua
Sóng sánh sóng
Nghe thời gian trở mình
Võ vàng bốn mùa Xuân tình tự
Trên cành cây – lá non
Chưa kịp chuyển mình hoá hạt yêu thương
Mặt trời xa vời vợi
Từ tâm – hoa vàng mở lối
Bàn chân buông ưu phiền
Sau lưng – mắt hạc nhìn nhau
Nhẹ trong hơi thở
Ta trở về
Nguyễn Diễm Thuỳ
21/08/2018
Nguồn: Tác giả gửi