Đặng Quang Tâm
Vĩnh biệt
Tặng Nguỵ Thanh Sơn, Huỳnh Hà và Ngô Quang Thọ
Ai mới đọc cho tôi bài ai điếu
Lời phân ưu có làm dịu cơn đau
Tôi nằm đó nhìn hồn tôi thất thểu
Bàn tay gầy chân cố bước đi mau
Biết về đâu khi thuyền xa bến đổ
Nhìn chung quanh sao chẳng giống quê nhà
Còn đâu nữa bóng chim bay về tổ
Khói hương tan theo vàng mã xa hoa
Nấm đất đó nơi quê người xứ lạ
Đùm bọc nhau trong thất thế sa cơ
Nằm yên ngủ dưới chùm cây cỏ lá
Có nghe không tiếng sóng đã xa bờ
Thân nhỏ bé mang rất nhiều mơ ước
Tay khẳng khiu muốn đụng chín tầng trời
Nước nhược tiểu biết làm sao hơn được
Đời lưu vong không khỏi kiếp nổi trôi
Mới thấy đó buổi hoàng hôn đã đến
Làm dã tràng xe cát bảy mươi năm
Nhắm mặt lại thuyền đi vừa tới bến
Giã từ nhau về lại cõi xa xăm
Ai mới đốt cho hương đèn giấy bạc
Khẩn cầu xin tránh khỏi kiếp luân hồi
Thôi đã hết những tháng ngày lưu lạc
Những cơn đau dằn vặt cả đời tôi
Xin gửi lại anh em tình thân thiết
Chút thương yêu đơn chiếc giữa xứ người
Một lần nữa rồi muôn đời vĩnh biệt
Bạn bè ơi có nói chẳng thành lời
9-8-2019
Nhớ bạn 2
Sáng nay đi tiễn thằng bạn cũ
Chuyến về ngồi quán nhậu lai rai
Bạn bè đã ít càng thêm ít
Một mình tau “cõng” được vài chai
Chiều nay không giống bao chiều khác
Không bạn cùng “chia” một món “mồi”
Không ai để kể đời lưu lạc
Không tiếng reo hò: “thôi, nữa, thôi”
Mai này đến lúc tau “thua cuộc”
“Đời chẳng còn ai tỉnh để say”
Còn ai để nói lời thân thiết
Tiệc đã tàn rồi ai đợi ai
Nhớ mày tau viết vài ba chữ
Đốt cháy thành tro rải bốn phương
Mày có lượm được lấy đọc thử
Để thấy tau buồn, tau tiếc thương
Mày đi “xứ” đó nhiều mưa gió
Ai nấu cho mày một bữa cơm
Ai mời mày cạn thêm chun nữa
Ai kể mày nghe chuyện thất thường
Rượu bữa hôm nay sao nhạt quá
Một mình tau uống chẳng thấy say
Trời đất bổng dưng sao quái lạ
Tau ngồi mà đất cũng ngừng quay
Mày cho tau gửi câu từ biệt
Hẹn sẽ gặp mày trong “chuyến” sau
Tau đi tìm lại tình thân thiết
Tìm một chỗ ngồi chung với nhau
9-19-2019
Đặng Quang Tâm
(Nhóm Văn Nghệ Trăng Vàm Cỏ Đông Tây Ninh)
Nguồn: Tác giả gửi


















