Cà-phê xưa | Thơ không quên đề | Dường như là thư pháp

Posted: 30/10/2019 in Quảng Tánh Trần Cầm, Thơ

Quảng Tánh Trần Cầm

Cà-phê xưa

ngày cuối tuần có chút mưa có chút nắng
có chút gió phe phẩy sợi buồn có người nữ
đi xe máy màu hot pink ghé ngang quán

cà-phê xưa cà-phê trưa cà-phê mưa. ngày chùng
xuống ̶ ̶ nghe từng giọt từng giọt đen từng giọt đen
lóng lánh sóng sánh nhỏ chậm nhỏ chậm xuống, thẩm

thấu rồi sau cùng chất thải dồn về bàng quang nhợt
nhạt bệnh hoạn, tích tụ cho đến căng phồng, rạn nứt và
vỡ bung đổ xòa vào cái bóng lù mù của hắn ̶ ̶ cái bóng

lê lết loạng choạng ngơ ngác chờ đợi ân sủng ngày
cuối tuần: một chút mưa một chút nắng một chút gió
phe phẩy sợi buồn và người nữ đi xe máy màu hot

pink ghé ngang quán. nàng thường xuyên
mang khẩu trang ninja và kính mát ngổ ngáo
như nữ sát thủ ̶ ̶ nàng phân thân. và phân

thân nàng đi và về trong mùi hương cà-phê đất
đỏ giữa đây và đó giữa âm và dương ̶ ̶ đôi bờ
vời vợi cách chia bởi một nhịp thở một nhịp tim.

ngày cuối tuần, trên khu phố đông cơ hồ không
nhúc nhích, có chút mưa có chút nắng có chút gió
phe phẩy sợi buồn. có quán cà-phê xưa. vẫn đợi.

 

Thơ không quên đề

nàng nhăn mặt ngán ngẫm nói thôi anh
cho vàng, cho bạc, cho tiền, cho gạo
làm ơn xin đừng. đừng. đừng. đừng tặng thơ

với thẩn vớ với vẩn thẫn với thờ lung tung linh tinh.
chàng sững sờ nhìn nàng vo tròn vo tròn
vo tròn bài thơ trong tay. và máu nhỏ giọt

nhỏ giọt nhỏ giọt ̶̶ ̶ máu, máu, và máu.
có phải máu của những con chữ
lộn xà lộn xộn trong nắm giấy trắng?

hay máu của những ngón tay búp măng nàng?
những giọt máu cô đọng trong chuyển động chậm
đỏ tươi, tinh khôi, huyễn hoặc, ma mị, đẹp não nùng.

đẹp não nùng ̶ ̶ đỏ tươi, tinh khôi, huyễn hoặc, ma mị
tựa giấc chiêm bao đêm qua ̶̶ ̶ giấc chiêm bao
của mây đêm, mắt loạn, và quả phật thủ.

 

Dường như là thư pháp

nàng có nét thư pháp tuyệt kỹ
linh hoạt bên xấp giấy màu
lúc cương lúc nhu
nét chậm nét nhanh
đây sắc đây không
đây thọ đây tưởng đây hành đây thức
bàn tay nàng uyển chuyển
đê mê huyền ảo
lẫn vào áo lụa trắng mưa giông
và tựa như mưa giông nàng nguýt mắt hạ độc thủ
tôi chới với khắc khoải đau câm lặng
chập choạng nhìn những con gà xỏ lụi
quay vòng quay vòng quay vòng
nức nở tươm mỡ trong lò rô-ti
rồi nôn mửa ồn ào lênh láng tanh nồng
và cơn mưa giông quét sạch khu chợ
cuốn trôi một ngày cuối tuần tan theo bọt nước.

Quảng Tánh Trần Cầm
Nguồn: Tác giả gửi

Đã đóng bình luận.