Archive for the ‘Quảng Tánh Trần Cầm’ Category

Quảng Tánh Trần Cầm

Hỏi rằng: người ở quê đâu

buổi sáng leo đồi dọc theo hàng cây bơ
xanh ngát đìu hiu trong cơn đại dịch
hít và thở hơi ẩm sương sớm đầu năm

chợt nhớ đôi dòng bài thơ
chào nguyên xuân của thi sĩ bùi giáng ̶ ̶ ̶
“hỏi rằng: người ở quê đâu
thưa rằng: tôi ở rất lâu quê nhà”
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Năm tanka cho mẹ già

1.
hai tay bưng kín mặt
bà rỉ rả khóc cho đến khi
ngọn đồi xanh úng thủy
và sóng lăn tăn trên bờ đá
khua động giấc mơ ngày đầu xuân

2.
con ếch chồm hổm ngóng
trời vần vũ sau cơn động kinh
rặng núi đen tịch lặng
ngón tay bà chậm rãi điểm tô
một buổi sáng xám màu thủy mặc
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Phác thảo nàng

[những vi trần chính chẳng phải những vi trần,
đó gọi là những vi trần. ̶ ̶ ̶ kinh kim cang]

tự thân nàng là một bài thơ
chớp ̶ ̶ ̶ ngắn, gọn, chơi vơi
hoang mang giữa hai cõi

̶ ̶ ̶ ấu trùng sâu trong cuộc hóa thân làm bướm
một sáng cây liễu rủ trước sân tươm từng giọt
từng giọt sương mai lả chả trên tóc trên trán
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Có những buổi sáng

có những buổi sáng chớm lạnh
nắng nhạt xóa nhòa màu mây ửng hồng
tôi lang thang trôi theo cơn gió
bồng bềnh trên vòm cây xanh tịch lặng

có những buổi sáng mây mù
trời nồng hương hoa cam hoa bưởi
ngọt mùi đất đá ủ sương sau đêm dài
tâm thức bốc hơi tan loãng vào hư không
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Một ngày trượt dốc quá đà

ngã nhào sấp mặt
lăn lộn tăng tốc trên sườn đồi và
rơi tự do xuống hố đen sâu thẳm
bì bõm trong cõi mù khơi
nhìn quanh sắc sắc không không
sau cánh cổng trời vĩ đại
đây ô cửa hẹp len lách
người thất thần ngơ ngác xếp hàng nhận vé
người cạn kiệt chất xám vào ra quên mất lối về
người la cà phố vắng độc thoại giữa chốn chơi vơi
ớ ngài vô tận ý vô tận huệ
trăm năm lầm lũi
trong giấc mơ chập chờn tiếp nối
một ngày trượt dốc quá đà
ngã nhào sấp mặt
đây nghiệp đây duyên.
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Thời mắc dịch

[Theo thống kê đại học Johns Hopkins, đến tối Chúa Nhật 25/10/2020 con số tử vong toàn cầu bởi COVID-19 là 1,152,990 người trong đó 225,227 ở Hoa Kỳ.]

cho đến hôm nay con số tử vong do dịch covid-19 ở hoa kỳ
vượt quá 225,000 ̶ ̶ ̶ hơn hẳn số tử vong gây ra bởi
hai quả bom nguyên tử thả xuống hiroshima và nagasaki
những ngày đầu tháng tám năm 1945

bảy mươi lăm năm trước, đó là thảm họa chiến tranh
ngày nay, nó là thảm họa của sự mông muội thời bình
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Mùa hè đại dịch

[Theo thống kê đại học Johns Hopkins, tới sáng ngày 29/09/2020 con số tử vong toàn cầu là 1,003,571 người trong đó 205,476 ở Hoa Kỳ.]

tôi thấy môi bạn mấp máy và
nghe âm vọng bạn lơ lửng trên tiếng rì rầm

mỏi mệt của máy điều hòa không khí
mùa hạ dịch tễ trườn mình dang tay chụp bắt

hút sạch chất sống và biến con mồi thành xác héo
treo lủng lẳng hàng cây xanh như pinatas
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm


Tường bếp nhà cụ Lê Đình Kình

bạn thấy gì trong bức ảnh này?
phía sau ấm nước, nồi xoong, rổ rá
mô-típ trên tường
romantic kitchen
bếp lãng mạn
bếp ấm cúng
love love love love
chai rượu nho đỏ
chùm nho đỏ, chùm nho xanh
ly rượu nho trắng
cùng các họa tiết khác của bếp tây phương
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Cần vắc-xin cho bệnh mù quáng

có thể chúng ta sẽ có thuốc chủng ngừa COVID-19 không lâu lắm
nhưng cũng cần có vắc-xin cho bệnh mù quáng, cố chấp

đất nước nầy đặt nền tảng trên người dân ̶ ̶ ̶
of the people by the people for the people

mà sao lãnh đạo coi người dân như kẻ thù
và thách thức chế ngự người dân bằng vũ lực quân sự

cầm quyển thánh kinh trong tay không làm mình
thánh thiện hơn người khác ̶ ̶ ̶ chỉ biểu hiện sự yếu đuối
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Chiều hạ, bên đầm sen

khi hơi thở tôi vượt qua bên kia đầm sen
tôi nghe âm vọng của mùa hè ngân dài trong gió ấm

từng giọt từng giọt mồ hôi rịn êm ả
buổi chiều bay ngang ngửa thong dong

từng giọt từng giọt mồ hôi ôm ấp quấn quýt
da thịt bùi ngùi ẩn áo mây hồng
đượm mùi hương sen thanh tĩnh trải rộng
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

1.
thêm một ngày sinh nhật
thêm một ngày trống không
đợi một chút trăn trở
chờ ngày nắng trổ bông

2.
đẹp! đẹp! đẹp như cái nết
đậu hũ ráng vàng cúc hoa
đậu hũ kho chay ̶ ̶ nhập định
thong dong trên dòng tư duy buông thả
hít thở đi về ̶ ̶ yên ả mỗi sát na
đẹp! đẹp! đẹp như cái chết
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Hoài niệm trong mùa đại dịch

nhiều lần trong mùa thiên di
tôi lái xe về thành phố thousand oaks
đứng trên đồi cao
ngước mắt nhìn trời
tìm kiếm một vài cánh hạc của ngàn cánh hạc
hoài công
không một cánh hạc ̶ ̶ dù lạc lõng ̶ ̶ trên đường thiên di
bay ngang thousand oaks
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Đại dịch corona, ngẫm cho cùng

nghe mãi đại dịch covid-19
rồi cũng nhàm chán
như mười bốn (hay hai mươi bốn) ngày cách ly
quăng mình vào đống tĩnh vật ù lì và
nhăn răng trở thành một thực thể lù khù khốn khổ.

bên ngoài cửa sổ
bao trùm trong không khí lo lắng sợ hãi của thời đại dịch
thành phố kéo màn, đắp chăn trong cơn sốt
biết đâu nhiều người chết vì sợ hãi hơn là vì siêu vi khuẩn corona
nỗi lo sợ đe dọa tự do dù là tự do tối thiểu
bọn nào đã mở hộp pandora?
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Ban mai, xứ biển

mùi biển động tỏa ngát
mưa chậm xuống từ chân mây
nàng ngồi khuấy mặt trời trong ly cà-phê
nhõng nhẽo
nhũng nhiễu
môi nàng cong cớn
thơm rong biển
con bồ nông lắc đầu

tôi thả bộ dọc theo bãi rau muống biển
hái dăm ba cánh hoa tim tím cho nàng
khi tôi trở lại nàng và mặt trời hòa tan trong mù sương
con bồ nông vụt cất cánh chao đảo
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Corona không phải là bia

trong vũ trụ bên nầy
siêu vi khuẩn corona xôn xao
rừng người mang khẩu trang ngược xuôi
xuôi ngược khẩn trương chạy trốn cái chết
không chốn an lành
làm ơn bật đèn cảnh báo
bộ xương cách trí cầm lưỡi hái chận các ngả đường
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Trừ tịch

tôi nấp vào vạt áo vô minh
trong đêm trừ tịch
giữa giây phút giao thời
tôi nghe lời hò hẹn cõi ma trơi
hồn mưa sa, da hàng mã
chập chờn không son phấn
lung linh áo lụa vàng
tìm đâu mối tháo gở
cuộn chỉ rối mang mang
tìm đâu môi tháo gở
đêm trừ tịch hoang đàng
chập choạng giữa thinh không vô tận
tôi chứng kiến những phiên bản sinh động
của tôi ̶ ̶ những phiên bản sống sót sau cơn biến động
đôi khi kiệt xuất, lắm khi ngờ nghệch ngẩn ngơ
vật vã trong hơi thở ̶ ̶
từ hơi thở đầu đời đón chờ hơi thở cuối
kim thời gian, nhịp chuông gió
trong bồn chồn thôi thúc
tôi chạy băng băng tìm tôi lạc chốn chơi vơi.
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

gió lạnh thổi mênh mang
hằn làn da trán
nắng sớm xiêu vẹo
bóng đổ dài nhạt nhòa trên ghế trống
người trùm kín trong hoodie
người kéo cao cổ áo
mùi cà phê thơm lựng
lan tràn khứu giác theo chuyển động chậm
đánh thức buổi sáng
một ngày làm biếng ̶ ̶
như mọi ngày cuối năm  (more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Đêm trên cầu tàu

lời truy điệu ăm ắp mặn nồng
ngôn ngữ tô son trét phấn
chập chờn bóng dáng cô quạnh
dưới ánh đèn vàng cháy ủ ê

thở mùi muối trong gió biển
lặng nghe tiếng thì thầm của sóng
và tiếng hải âu bâng quơ đơn độc
đêm về trên cầu tàu trống vắng
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Cuối năm, phơi nắng bên bờ

dốc cạn một ngày ̶ ̶
xây biệt phủ hoành tráng trên cát trộn máu và nước mắt.
bầy dã tràng lao động mệt nhoài
vật vã với triều cường
vô vọng và phẫn nộ
không một nơi an lành trú ẩn.
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Là tôi

(cheers to {}. cụng ly tôi.)

tôi là tập hợp rỗng
rỗng rang, rỗng rinh, rỗng tuếch, rỗng toác,

không thêm, không bớt.
tôi là ốc mượn hồn

là loài cua mượn vỏ ốc ̶ ̶̶
trú ngụ ở những nơi khác

bên này hay bên kia cuộc đời
khuây khỏa nhất thời trong cõi mới vay mượn.
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Cà-phê xưa

ngày cuối tuần có chút mưa có chút nắng
có chút gió phe phẩy sợi buồn có người nữ
đi xe máy màu hot pink ghé ngang quán

cà-phê xưa cà-phê trưa cà-phê mưa. ngày chùng
xuống ̶ ̶ nghe từng giọt từng giọt đen từng giọt đen
lóng lánh sóng sánh nhỏ chậm nhỏ chậm xuống, thẩm
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm
[gửi về BG (07 OCT), DTL (07 OCT) & TTK (08 OCT) @chốn-thảnh-thơi]

em ảo hóa tôi
trong đêm tuyệt vọng
trong nhịp tim rũ rượi
em ảo hóa tôi
hội nhập cơn áp thấp nhiệt đới
di chuyển chậm ven biển
về phía em
em ảo hóa tôi
mở tung cánh cửa vào vườn ma mị
nơi hoa trái em tươi mát
thơm ngây ngất mùi da thịt ủ trong thổ cẩm  (more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Nhớ ông Bùi Giáng

chu choa sao nàng có quá nhiều quần.
hắn tóa hỏa
khi đọc đi đọc lại bài thơ
người con gái mặc quần
của cố thi sĩ bùi giáng.
quá nhiều quần ̶ ̶
quần đỏ. quần đen.
quần trắng. quần hồng.
quần tím. quần vàng.
quần rách. quần lành ̶ ̶
tóa hỏa nhưng thầm cảm ơn bùi thi sĩ gợi ý
bài thơ hắn định viết với tựa đề
người con gái không mặc quần.
đó là giữa lúc nàng thay quần.
như thị. như thị.
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm


Dream of the poet
Cezanne

Thuở nào

sau nhiều năm tháng liên tục ngửa mặt lên trời
và úp mặt vào vùng tối vùng ướt vùng sâu
của rừng nguyên sinh, hắn khục khà khục khịt

trao chuốt ngôn tự cú pháp mông muội, u ám,
ẩm mốc. vẫn chưa đạt độ gây mê nhưng thừa
sức hại và giết não ̶ ̶ như đốc thúc người khờ
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Tiếng kèn trong gió xoáy
Tiếng kèn trong gió xoáy
dinhcuong

Blues như đêm hè

tiếng kèn òa oa òa oa òa oa oa than khóc giữa
đêm đen và người ca sĩ da màu nặng cân trần
trụi rên siết theo nhịp hoen rỉ. mồ hôi tươm

nhếch nhác trong cái nóng râm rang trong tiếng
rì rầm đôi khi tắt nghẽn của máy điều hòa không
khí chừng như kiệt sức. người ca sĩ hớp một

ngụm whisky từ chiếc ly sóng sánh trên tay rồi
nối tiếp với giọng ca chậm, trầm, buồn, tối tăm,
huyễn hoặc, khắc khoải đầy vơi trên dòng chảy
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Đôi dòng gửi cảng thơm

những cụm khói cay nồng
những xe vòi rồng đột phá
những tên cảnh sát chìm
những toán cảnh sát nổi
những dùi cui, đạn cao su
không đủ dập tắt nỗi đau
không đủ cưỡng bức lòng phẫn nộ ̶
đã tới điểm không trở lại
khi nhà nước dùng bạo lực sắt máu đi ngược lòng dân
nhà nước suy tàn, tự hủy.
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm


Biếm họa của Babui

Ngàn năm đô hộ

guồng máy xoay vòng
tít mù như con vụ
ai nấy đều chóng mặt ù tai

đôi khi muốn bịt tai che mắt
phó mặc tương lai
cho tập đoàn khôn nhà dại chợ

nhưng não lòng cho con cháu
làm hạng cùng đinh trên quê cha đất tổ
phận tôi đòi ngàn năm trước
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Nôn nao

trời lao xao, đất lao xao, rừng lá lao xao
lao xao như lau sậy oằn mình trong gió
lao xao như tiếng vỗ cánh vang dội làng cò
lao xao như những con sóng vỡ từ bờ xa

lao xao như mưa lũ thoát đập tràn đồng
lao xao như sắc màu máu me, diêm dúa
lao xao như hình và bóng xô đẩy
giành giật giấc ngủ đêm qua
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

ở một khu chợ đêm
của một thành phố cao nguyên
tôi giáp mặt
một bà mẹ bên bếp nhỏ than hồng
thơm phức mùi khoai, bắp nướng
khói cay rám mặt mẹ
dưới mái tóc xám tro
mắt đỏ gay, da đổ đồi mồi
khi dòng người ăn đêm tan biến
mẹ tắt lò, quang gánh
đèn khuya, bóng đổ, vai gầy
ai người đón mẹ về đêm nay?
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Nhớ nhung ngày hạ

nàng có vị chua của arabica
nàng có vị đắng chát của robusta
nàng lên men
nàng thơm
nàng tỏa hương hoan lạc
& tôi chết ngây ngất
trong nàng
khi nàng trổ bông ──
nồng & đậm màu
ngào ngạt hôm nay
ngày mai &
nhiều ngày sau nữa của mùa hè ──
như nắng & gió bất tận
như cánh đồng hướng dương
vàng mượt chạy xa mút mắt
vẫn rực rỡ sau cơn mưa vội
& trong âm điệu rì rầm của lũ côn trùng khổ hạnh
nàng cất lời
nhớ nhung bất tận
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Mịt mờ

đôi lần nàng đã nói không
gây phức tạp, phiền phức, nhức đầu
dù trí nhớ của nàng mịt mờ
định kỳ hay vĩnh viễn
tôi vẫn nhức đầu khi chăm nàng &
vẫn đương đầu với phiền toái, phức tạp của
y học & kỹ thuật hôm nay
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Mỗi buổi sáng

đi ra, đi vào, đi lên, đi xuống
(kích hoạt tế bào bầm dập?
đánh thức ký ức trì trệ?
thư giãn trong hộp cá mòi?
thư giãn trong nồi cá hấp?)

mở cửa, đóng cửa
(mở, đóng cuốn sổ đen?
mở, đóng dấu ngoặc đỏ?
mở, đóng vòm trời xanh?
mở, đóng tự do mong manh?
mở, đóng rạng đông chờ đợi?)
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Một buổi sáng ở tu viện Pháp Vương

gửi Trang Chu, muộn

rạng đông ̶ ánh hồng nở rộ
nắng sớm sưởi ấm vòm cây
một ngày rực rỡ vươn dậy
và người nhẹ nhàng chấp cánh
vượt thoát ̶ bay vào lãng quên
như đã trăm năm
không một dấu chân
không một di ảnh
chỉ còn những cánh hoa jacaranda tím lịm
rơi rụng trên tượng đá nứt chân
mắt đăm chiêu dõi về
bên nầy, hay bên kia dòng đời?
nào ai biết
nào ai hay
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Triptych

1.
rất chậm
nốt ruồi son màu huyết dụ
tươm máu
dưới trăng
nàng lặng lẽ chải tóc & tỏa hương
hoan lạc
che dấu lời giã biệt
đêm dài

2.
sau khi tắm
cổ nàng cao như thiên nga
chiếc khăn hờ hững che nửa thân mình
hai bầu ngực & phần mũm mĩm
e thẹn nở hoa
rực rỡ
khi nàng bước ngang bức phó bản
của georgia o’keeffe trên tường
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Đôi khi

đôi lần tôi vung vẩy chân tay
đinh ninh tim mình là quả lắc đồng hồ
(chắc chắn không cần máy trợ tim)
tích tắc, tích tắc ̶ nhịp sống còn đây
tích tắc, tích tắc ̶ còn đây mây ngàn muôn thưở

có khi tôi nằm liệt giường năm ba bữa
lắng nghe tiếng chân qua đường phố lạ
mà đã rất quen trong tuối học trò
nghe tiếng ai cười nói huyên thuyên
và vẫn chờ nghe ai gọi tên mình trong gió
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm
gửi người đã đi

khoảng trưa thứ tư
không ai biết khi nào hắn thức dậy
chỉ thấy cửa sổ mở toang
chữ nghĩa tẩu tán theo cơn gió
còn nồng nặc mùi bia bọt

trong cái sọt rác lủng củng lon, chai, bao, hộp
chơ vơ năm ba bài thơ xé dọc xé ngang
không ai biết hắn quẳng đi lúc nào
và rất có thể hắn cũng không biết
và không nhớ hôm nay là thứ tư, ngày đổ rác
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Xứ muỗi, nửa khuya

đêm về nghe lắng đọng
trước mặt tôi
trang giấy trắng, rất trắng
không một chữ
đơn độc tận cùng
chờ đợi dòng cảm xúc
trống. vắng
như ngôi nhà mục, ghế bàn đổ nát
như mộ bia hoang phế
như hàng cây cổ thụ cưa tận gốc
như dòng sông vật vã, khô cạn
chim, cá bặt tăm
người lang bạt
man mác tiếng vo ve
hiu hắt nửa khuya
tôi ngập ngụa đắm chìm trong xứ muỗi
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Những cánh vạc xa

để tưởng nhớ Mẹ (TTĐ) và Mẹ Nuôi (LTG)

mỗi lần lái xe ngang vùng đầm lầy ngập nước
tôi luôn đưa mắt tìm kiếm một vài cánh vạc
của ngàn cánh vạc
cho dù mùa thiên di đã qua
cho dù những cơn gió cay nồng đang đến
cho dù muôn cánh vạc đã tận cùng xa
những cánh vạc bôn ba che chở đàn con nhỏ
kỷ niệm lắng sâu trong trầm tích của tuổi thơ vụng dại
chợt bềnh bồng trôi dạt theo tháng ngày qua
như ngàn cánh vạc origami phất phơ trước gió
ngày đó, có mẹ và con trong buổi loạn ly
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Khúc lặng

như đào bi đương đại
nửa vòng trái đất tai ương
nàng ̶ vụng về, ngổ ngáo phút nói thật

thần tượng run rẩy quay cuồng
ngạo nghễ hoang phí xác thân
bên đường khuya lầy lội
(tr)(đ)ời vào đêm tận cùng nhức nhối
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Đi tìm

ngày qua, và nhiều ngày sau nữa
tôi hóa thân làm con mọt sách
già héo, già hắc, già quéo, già quắc, già mỏi, già mòn
biệt vô tăm tích trong tàng kinh các
đi tìm một dấu triện son
(more…)