Archive for the ‘Quảng Tánh Trần Cầm’ Category

Quảng Tánh Trần Cầm

Ứ hự

chào các ngài, cùng thiên long bát bộ
tôi, tham, sân, si ̶ xăm (trái tim màu huyết dụ)
chí tâm đảnh lễ

đã ăn cơm chùa
đã nghe tứ diệu đế
đã uống rượu đế

xin chút hy vọng
dù mỏng manh ̶ ảo vọng?
hồi hộp như nặn bài
(more…)

Mộ khúc

Posted: 13/09/2018 in Quảng Tánh Trần Cầm, Thơ

Quảng Tánh Trần Cầm

chiều vàng lá cay nồng
giọt nắng hồng treo trả
rưng rưng một ngày qua
dư âm đời đồng vọng
tan vào cõi mênh mông

dư âm đời đồng vọng
mắt mờ dõi núi sông
ngựa về bên đồng cháy
người đâu? nấm mộ hoang
hồn ai về thấp thoáng
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Vu Lan nhớ Mẹ

bình sinh Mẹ trách vô-minh thần đồng
quê nhà ở tận bên sông
chiều nghe bìm bịp ̶ con trông Mẹ già
Mẹ già ̶ bán chợ bôn ba
nuôi con chục đứa
đứa xa đứa gần
Mẹ già ̶ gồng gánh nợ nần
bao năm cay đắng
đau thân mỏi hồn
Mẹ về cõi tịnh ngày hôm
con nghe bìm bịp gọi dồn
lặng thương
chấp tay tiễn Mẹ lên đường
cắn răng
quặn ruột
vô-thường thế gian
Mẹ tôi nào biết thanh nhàn
Vu Lan nhớ Mẹ ̶ ngập ngàn bóng mây
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Trầm, bổng, lặng

đêm về trăng đứng đợi sao
vai nghiêng
bóng đỗ
chiêm bao phơi dài
hoàng hôn trên dốc lưu đày
mồ hôi biển mặn
miệt mài thâu đêm
một thời con nước đảo điên
một mai
mai một
nổi, chìm
lặng thinh
một mai trong cõi vô minh
sương khuya
lệ nến
mình trần đợi mưa
vườn xưa. đất mẹ. hương dừa
lá xanh bát nhã
dạ thưa con về
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Về đâu

xuân đi về đâu
khi cơn gió hanh nồng
lồng lộn từ sa mạc cát đá qua thung lũng cây xanh
để lại vết cháy đau nhức hằn sâu trong tâm thức

người đi về đâu
trên dòng bạt mạng
ôi ngọn nến cuối cùng trong đêm
thả trôi vào ký ức mai một của thời quên lãng

về đâu
tiếng hú thăng hoa trên đỉnh cao vời vợi
bỏ lại sau lưng
mây trời bàng bạc buổi sơ sinh
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Thời lú lẫn

lễ hội quá nửa đêm
phảng phất mùi sương khuya
đèn khắc khoải
ai lê lết, húng hắng ho
bóng chao
cuộc vui tàn lụi
theo ánh trăng lu của thờl lú lẫn

tôi, phàm phu điên đảo
cầm cố đất đai ông cha
non một thế kỷ
(đồn rằng) tôi bán rẻ tương lai con cháu
(đồn rằng) tôi thế chấp linh hồn cho quỷ
(đồn rằng) tôi tệ hơn đĩ, điếm cho mướn xác thân
một thờl lú lẫn
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Đông bắc, ngày qua

rời khỏi subway
tôi nhập vào dòng người
vô danh
vô cảm
hối hả bắt đầu một ngày
vô nghĩa
vô minh

người đứng rất xa
thờ ơ
toa tàu vượt nhanh
vạt áo xám xanh phất phới
xám xanh màu phấn mắt bàng bạt vòm trời
bỏ lại giọt long lanh
vời vợi
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Mẹ già

xác người nhiều năm qua
làm phân bón cho rừng lồ ô
ngút ngàn, xanh thẳm

nắng xuyên vòm cao rực rỡ
sương vờn lá
tan vào thinh không

trong cát bụi hoang vu
ai người nằm xuống
ai người vò võ đợi trông
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Hoài niệm, 43 năm

nắng trưa ngất ngư ruồi muỗi
điếc tai
hoa mắt
người nạt, người reo
gái, trai đon đả
mộng mị um xùm
phiên chợ (tr)(đ)ời ─ rối bời vọng tưởng

âm, ảnh đến đi tất bật
từ chốn phôi pha
ngoi ngụp trên dòng chảy nhạt nhòa
ngổn ngang sắc màu hỗn tạp
vũ trụ hôn trầm
thoi thóp thiên hà
dập vùi ảo giác
(more…)

Vinh danh

Posted: 01/03/2018 in Quảng Tánh Trần Cầm, Thơ

Quảng Tánh Trần Cầm

này độc lập, tự do, hạnh phúc
lũ sâu, mọt, chuột, bọ tráo trâng
nhân danh nhân dân
rút rỉa, gặm mòn thân xác mẹ

vong nô mới ─ bán rẻ đất đai, mồ mả ông cha
đàn áp, chà đạp, sỉ nhục dân ta
đục khoét, trộm cắp tương lai con cháu
hoành tráng vinh danh, củng cố hầu bao
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm
(để tưởng nhớ PPT)

sóng rì rầm
đêm ngỏ lời từ sâu thẳm
chập chờn bên bờ sinh tử
hơi thở trầm luân
mắt nhắm nghiền
giọt long lanh
lăn nhanh. chìm. lắng
đêm nay ngàn sao lạc lối
đi, về ─ không lời trăng trối
ngậm ngùi. khôn nguôi
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

gió vờn mây
lá vàng cây
tiếng dương cầm quấn quýt
poco moto
chầm chậm ngày qua
giọt nến thẫn thờ
như giọt nước mắt rất xa
vỡ òa trong vũng thời gian
cuồng. dại
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Bạch viên

buồn đã đời
nhơi canh nguội, cơm khê
cà phê kho đắng
nằm ngồi mỏi lưng
mênh mang chìm nổi chập chừng
giữa khuya tay bắt mặt mừng ──
gặp tiên
vạch đầu: tóc bạc, bạch viên!
ô hay, nàng vẫn huyên thiên buổi nầy
trải lòng ── ngon, ngọt, đắng, cay
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Đêm về

đêm về nghe gió băng băng
dồn dập, tả tơi tàu chuối kiểng
xé dọc, xé ngang tháng, ngày trơ trụi
xóa bỏ kỷ niệm te tua
trí nhớ, trí quên
trí tuệ, trí huệ, trí lan
vàng võ ánh trăng chín muồi
ngẩn ngơ, hoang mang, hư ảo
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Bâng khuâng

cớ sao nàng lại bâng khuâng?
hạt buồn hé nở
thoát thân cựa mình
dỗi chi mà lại lặng thinh
nồi cơm chưa chín
cuộc tình đang sôi
sông dài cá lội tê môi
chẳng duyên, chẳng nợ
nổi trôi lục bình  (more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Kimono

nghiêng vai
vạt ngắn
mũm mĩm lá ngon
thấp thoáng
hoa rừng bay, nhụy vỡ non
nắng cay, oi bức
mỏi mòn đợi mưa
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Mẹ tháng Tư

Vu Lan tưởng nhớ Mẹ tháng Tư

ngực trần trắng phau
mắt thiên thu
mịt mù, xa, vắng
tóc rối đường ngôi
máu đọng bờ môi
máu loang tường vôi
tay buông thõng

văng vẳng nghe mẹ khóc
con hỡi, con ơi
nước mắt nghẹn lời
xót xa một thời
đớn đau một đời
chấp tay lạy trời
giữa cõi chơi vơi

hiu hắt tiếng kinh cầu
héo hắt mẹ tháng tư. héo hắt
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Mẹ tôi, một nơi khác

mẹ tôi trú ngụ ở một nơi khác
nơi tươi mát, xanh ngất tàn cây
nồng nàng mùi hoàng lan
hương thơm day dứt của đất sau cơn mưa vội
hằng đêm gió thì thầm, mơn man
ánh trăng rằm vằng vặc
mãi mãi vỗ về. mãi mãi bao dung
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Một sáng tinh khôi

tinh sương
người nhóm lửa trong vườn
đốt ngọn lá sầu riêng
nặng, nồng tiền kiếp ưu phiền
chia đôi nhật, nguyệt
hai triền hoang mang
áo, thân ngơ ngác
ngào ngạt, bàng hoàng
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Đêm bolsa

lê lết đường khuya
trăng khuyết
héo hon, vàng võ
giọt nước mắt oan khiên
chập chờn thả hồn trong bát phở
đếm ngày tháng không mưa
đêm bolsa rối nùi
đêm bolsa da diết
đêm bolsa đàn đúm một trời
bóc, lột giấc chiêm bao màu huyết dụ
trần trụi, nhễ nhại bên vỉa hè
ngất ngây, tê môi, cháy lưỡi
đêm bolsa lắng sâu, thăm thẳm, mịt mù
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Như

như nầy, như đây
như đất, như đá
như cát, như bụi
như ruộng, như rẫy
như rơm, như rạ
như nắng, như gió
như mây, như mưa
như lá, như hoa
như suối, như sông
như núi, như đồi
như người, như tôi
như ai, như lai
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm


Phật chỉ trăng
dinhcuong

Đời nhập linh thiêng

Phật, Phật, Phật bất khả kiến
Tâm, tâm, tâm bất khả thuyết

(Phật Tâm Ca, Tuệ Trung Thượng Sĩ)

người rằng công lý là cong lý
lửa hận trần gian tắt đã lâu
lời đồn anh, tỳ kheo nói pháp
bước dài bồ tát, trải đêm thâu

đồn rằng anh lạc núi tu di
trí huệ càn khôn bừng khai thị
đời nhập linh thiêng
thời biển dâu
đời nhập linh thiêng
đi, đến, đâu
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

Vũng trăng

vũng khép mở hoang dại
hương trần mùi ngai ngái
hai mép tươi màu huyết dụ
mân mê, vùi dập
thổn thức cơn mộng du
sao chưa đủ, sao cho đủ
bãi cát khát khô
khô khát môi mềm
đôi mắt lim nhim tận hưởng
bên nhớ, bên thương
mập mờ khói sóng
đi, về trong sương
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm
(cho Nhung)

vói tay, chụp bắt, ngày hối hả
ơ hờ năm tháng ngẩn ngơ qua
vần xoay cát bụi không bờ bến
nghe thoáng, nhìn nhau, giữa bao la

thấy người chải tóc, thơm bồ kết
da trần điên dại, ngực xa hoa
về, đi, vương vấn hương trái lạ
trao, đổi, không lời, mắt thiết tha
(more…)

Quảng Tánh Trần Cầm

khóc đi – khóc cả dòng sông
sinh ly, tử biệt – mặn, nồng bấy nhiêu
gieo duyên đồng gió tiêu điều
qua hàng quán vắng, đìu hiu, chán chường
khóc em tuổi trẻ tang thương
khóc tôi nghiêng ngả trên đường viễn du
(more…)

Dư vị

Posted: 21/03/2017 in Quảng Tánh Trần Cầm, Thơ

Quảng Tánh Trần Cầm


Light the fire
Steve K

bếp lửa rộn ràng
khói nhẹ, lặng lẽ, lan man
nàng thơm mùi mai quế lộ
nếm thử sợi tình
sợi dài, sợi vắn
mặn, ngọt, đắng, cay, chua, chát
giọt vắn, giọt dài
chảy. chảy. chảy
đọng lưỡi, ướt môi
(more…)