Quảng Tánh Trần Cầm
Một sáng tinh khôi
tinh sương
người nhóm lửa trong vườn
đốt ngọn lá sầu riêng
nặng, nồng tiền kiếp ưu phiền
chia đôi nhật, nguyệt
hai triền hoang mang
áo, thân ngơ ngác
ngào ngạt, bàng hoàng
sớm mai
hong tóc rũ vai
ai ca bài ru xa vắng
ai đi qua dốc mộng dài
bâng khuâng môi, má
rạc rày hồn hoa
cúi đầu hôn
nụ phũ phàng, kiêu sa
ôi ngàn thương ray rức
ngân nga tiếng cười
nhởn nhơ một thoáng hồng tươi
nắng nghiêng rực rỡ thắp đời trên tay
lời nào không ngọt, không say?
tình nào không mặn, không cay?
sáng nay
xin chớ phôi phai
Đêm alzheimer
thì thầm dòng suối nóng
trong vô-tận vô-biên
đêm nổi trôi hoan lạc
đêm trải rộng bát ngát
đêm phấn hương ngào ngạt
đêm huyễn hoặc
đêm rơi sâu
rớt sầu óng ả
mờ mịt
chơi vơi
vực không đáy
đon đả
dáng vô-thường
vói tay vén màn sương
soi gương
không thấy bóng, hình
tay khô
chân lạnh
vô-minh tâm thần
Quảng Tánh Trần Cầm
Escondido, CA
Nguồn: Tác giả gửi