Phạm Hồng Ân
Lộng lẫy ngôn từ
Gởi Yên Thảo, ngẫu hứng từ bài Hương Nắng
bạn ngửi được mùi hương của nắng
đã bay thơm từng phường núi phố rừng
làm ngọt tôi những vị đời vừa đắng
trong ngôn từ bằng hữu dửng dưng.
tháng mười một bắt đầu thưa vắng
những nụ cười những thông lệ xã giao
tôi lại thấy trong giọt buồn của nắng
long lanh đời từng hạt lệ chen nhau.
nắng vẽ bạn nét màu vô sắc
đẹp vô cùng một hình tượng vô không
tôi đứng lại bên này bờ trầm mặc
nhen nhúm thơ từ hạnh phúc ngược dòng.
mùa nắng cũ hương vẫn thơm mùi cũ
se lòng tôi những buổi sáng lập đông
ấm tận tim từng bầy chim làm tổ
trên phố rừng phường núi vẫn đầy sương.
chỉ còn lại ngôn từ lộng lẫy
trang điểm thơ để vui sống mỗi ngày
nắng của bạn có mùi hương huyền thoại
thì thơ tôi đang mọc cánh muốn bay.
(24/11/2020)
Em mãi là điếu thuốc
em đến làm nghiêng chiều bến chợ
trời sắt se ngọn gió căm căm
tóc ngắn không sao che kín cổ
đành lấy thơ tôi quấn thành khăn.
buổi chiều tôi, lòng đã lên đèn
dù nỗi buồn trên phố nhá nhem
áo trắng em trắng con sóng ngược
và trắng chuyến đò ngang đón em.
mái trường quen chẳng có bóng cây
trưa đầu hè mây muốn ngừng bay
xin khấn Trời cho tôi mọc rễ
thành cây si che mát nơi đây.
tôi chứa tình em trong sách vở
nên trang nào cũng lấm lem thơ
còn lại vài tờ dành làm nháp
ngồi vẽ hình em lúc thẫn thờ.
em về độc đạo con đường quen
hoa lá ghen héo úa vì em
cái dáng thon thon như điếu thuốc
ngậm hoài tôi càng thấy ghiền thêm.
mùa này có thể mưa Tắc Vân
mưa đem thương nhớ đến thật gần
sợi em trên chuyến xe lam muộn
có biết sợi tôi đang hóa thân.
sáng nay em đến bằng đò ngang
có làm sóng dậy giữa trường giang
hay bằng chuyến xe lam thường lệ
xáo động sầu tôi một dung nhan.
bảy năm trung học dài vời vợi
tôi ngó tôi: vẫn mãi là thơ
còn em, vẫn cứ như điếu thuốc
trăn trở môi tôi lúc thẫn thờ.
(20/11/2020)
Phạm Hồng Ân
Nguồn: Tác giả gửi