Nguyễn Đặng Mừng
Về quê
Chân trần nhưng nhức mỏi
Tình quê xưa tồi tội
Tre pheo chết hết rồi
Vách đất rạ rời thôi
Em thành bà ngoại
Anh thành ông nội
Cháo chè nhang khói lung linh
(more…)
Nguyễn Đặng Mừng
Về quê
Chân trần nhưng nhức mỏi
Tình quê xưa tồi tội
Tre pheo chết hết rồi
Vách đất rạ rời thôi
Em thành bà ngoại
Anh thành ông nội
Cháo chè nhang khói lung linh
(more…)
Nguyễn Đặng Mừng
Thắc mắc chuyện gì tôi cũng vào google, search tìm kết quả.
Sáng nay ngắm hoa bầu nở, loại bầu Nậm, người sắc tộc tây Nguyên gọi là Hồ Lô. Khác với bông bí màu vàng, bông bầu dài màu trắng và nhỏ. Bông bầu Nậm cũng màu trắng nhưng lớn hơn, trắng tinh khiết và duyên dáng không kém gì các loài hoa đỏng đảnh, trang đài. Hoa đực lớn gấp đôi hoa cái nhưng “vô tích sự”, nó xấu hổ vì sau khi làm công việc thụ phấn qua ong bướm, rồi chết yểu. Hoa cái nhỏ hơn, bông nào đậu trái thì sẽ cho ra những “thiếu nữ Hồ Lô”có 3 vòng hấp dẫn. Bầu Nậm mang dáng dấp phương Đông ở ba vòng. Nếu để ý bạn sẽ thấy phụ nữ phương Tây, qua các cuộc thi nhan sắc, vòng một thường lớn hơn vòng 3, phương đông thì ngược lại, như bầu Nậm.
(more…)
Nguyễn Đặng Mừng
Thương chồng nấu cháo le le
Nấu canh bông bí, nấu chè hột sen
Mạ hò ru em, từ nhỏ tôi từng nghe như thế, và tưởng thế là đúng. Cái làng của tôi hình như không trồng được hoa thiên lý nên chỉ có bông bí là ngon nhất chăng. Thương chồng, khi có vợ, ở hoàn cảnh ngặt nghèo , lúc gần 30 tuổi tôi mới thấm kiểu cách thương chồng của nông dân, bắt đầu và cao nhất là từ…cái ăn. Trước đó tôi không nghĩ thế. Tình yêu, tình nghĩa vợ chồng trong những tác phẩm tôi đã đọc, dù nghèo như cô Liên trong Gánh Hàng Hoa, hay như cha mạ tôi thì cũng nên thơ lắm. Vậy mà khi tôi có vợ mới nghiệm ra rằng, thương chồng là…nhịn ăn cho chồng. Tôi có thấy hình ảnh mạ tôi ngồi ăn với các chị dưới bếp, bên chuồng heo, trong lúc tôi và em trai được ngồi cùng bàn với ba ở nhà trên, mâm cơm tươm tất có canh bông bí. Nhưng không thống thiết bằng cách vợ thương tôi.
(more…)