Archive for the ‘Trần Nghi Hoàng’ Category

Trần Nghi Hoàng

Mở gió cho ngày chết

mở gió
mở gió
chiếc gió chạy ngông
chốt tia nhìn ở lần giới hạn

mở gió
mở trái tim phơi trên đường
chiếc bánh xèo chợ Hội An ngày hiếm nắng
ly nước mía bờ sông Hoài sóng lăn tăn
còn một bàn tay đi trên đường trái tim phơi
ngập ngụa kí ức héo
(more…)

Trần Nghi Hoàng

Tại sao trời mưa, mới đọc lại “Chinh Phụ Ngâm”? Tôi cũng chẳng biết phải trả lời như thế nào! Chỉ có thể nói, mỗi khi mây vẩn vũ xám trên bầu trời, những vạt nắng úa dần và tan vào không gian, là tôi chỉ muốn nằm trong phòng một mình, đọc lại những dòng thơ của cổ nhân.

Thơ Đường mà đọc trong lúc trời đang mưa thì phải biết!

Yên ba giang thượng sử nhân sầu!
Trên sông khói sóng gợi sầu thương
(Hoàng Hạc Lâu)

Chẳng cần sông. Chẳng cần khói sóng. Một bầu trời ủng thủy và hơi nước cùng cái se lạnh của một chút gió đã đủ làm nao long người và ta lại tìm đến với thơ. Nhưng phải là những dòng thơ của người xưa…
(more…)

Trần Nghi Hoàng

Hành trình khúc xạ và triển khai lý lịch thiên nhiên

ngửa mặt hầm cách âm
giấc chiều không đủ muộn
với cánh tay căng về phía mải miết những lần xanh
ai mở lầm vô tâm con đường bất tất
nắm giữ phần hồn không có thật
là phát hiện tương lai
(more…)