Nguyễn Minh Phúc
Nếu ai hỏi có nhà thơ tài hoa nào quê Sông Trà Núi Ấn thành danh nhưng cuộc sống nhiều đau thương, bi lụy hơn cả, tôi không ngần ngại trả lời: Đó là Lâm Anh. Rồi tôi sẽ kể về Lâm Anh như vừa là người anh, vừa là người bạn và những kỷ niệm không quên cùng tôi trong những ngày ở quê nhà và sau đó là luân lạc vào Sài Gòn – Rạch Giá, những ngày sau 1975 và trên 30 năm sau đó.
Hình như có một định mệnh nào đó giữa tôi và Lâm Anh. Tôi không biết. Nhưng rõ là cuộc đời văn chương dong ruổi của tôi đã gắn với người thơ nầy nhiều nhất. Từ lúc đạp xe đi bán bột giặt sau ngày giải phóng Quảng Ngãi cho đến lúc gặp ở Sài Gòn và sau đó là Rạch Giá. Những ngày cuối đời của Lâm Anh, chúng tôi lại gặp nhau ở Ba La Cửa Đông Quảng Ngãi, nơi anh về quê gặp mẹ lần cuối từ khu kinh tế mới Mandagui – Lâm Đồng.
(more…)



















