Trần Thị Cổ Tích
Giáng Sinh xanh
Anh đã về!
Noel này không lạnh nữa
Em ngửa mặt nhìn trời
Trái tim mở
Hân hoan
Bao muộn phiền trôi vào gác chuông yên ngủ
Thả tiếng cười bay
Ô! Jingle bell!
Em như chú chuột Jerry nhảy nhót trên phím dương cầm
Như con tuần lộc kéo chiếc sleigh vút giữa trời tuyết trắng
Chúng ta bên nhau
Đôi bàn tay ấm
Nở lại giấc mơ đời
Xanh biếc những vì sao
Thắp lên ngọn nến tình một lần lơ đãng
Ta đánh rơi
Giữa chiều lạnh giáng sinh xưa
Vâng! Anh đã về!
Noel không lạnh nữa
Em ngửa mặt đón trời
Trái tim mở
Hân hoan
Độc thoại Giáng Sinh
Gíang sinh rồi sao anh chưa về?
căn gác nhỏ màu đèn đêm trăn trở
nhành thông xưa xòe tay ngăn nỗi nhớ
ngón gầy giọt giọt chuông tan…
hơi thở mùa đông thổi mòn phố vắng
rã rời khúc thánh ca khuya
Gíang sinh rồi sao anh không về?
chú cừu con cuộn mình ấm ức
giận gã chăn cừu mải đếm sao rơi
rập rờn rập rờn đáy nước
Tình yêu chúng mình có thật
vòm sao đáy nước chỉ là mơ
đừng vớt tặng em vì sao nào anh nhé
mặt nước kia tan vỡ đến vô tình!
Gíang sinh rồi sao chúa chưa về?
Ai cứu rỗi niềm đau ngôi nhà gỗ mục
Ai ban phép lành cho đàn chiên tuẫn đạo
Trước cổng thiên đường còn thập giá oằn vai
Chúa ở đâu?
Héo rụng tiếng kinh cầu!
Trần Thị Cổ Tích
Nguồn: Tác giả gửi