Nguyễn An Bình
Ngày mồ côi
Tặng anh Vĩnh Điện trong những ngày buồn
Ngày mồ côi anh như thể tái sinh
Chợt nhận ra tình yêu em bất tử
Hành trình dài chắc làm em mệt lữ
Cõi nhân gian bao khốn khó mọi bề.
Nơi em về có phải là bến mê
Hay địa đàng đầy hoa thơm kết trái
Anh ở lại chiếu chăn dường trống trải
Tiếng kinh cầu buồn đẩm hạt hương xưa.
Ngày mồ côi anh làm cuộc tái sinh
Thành tiên thánh hay ma vương quỷ dữ
Mong cùng em trái tim người thánh nữ
Về vườn xưa ngắm lại đóa cúc vàng.
Ở ngoài kia sông vẫn chảy miên man
Sao hình bóng hóa đôi bờ sương khói
Qua chưa hết tình chiêm bao mê mõi
Để yêu thương đọng lại cả bốn mùa.
Ngày mồ côi anh thèm thấy cơn mưa
Thành suối mát tưới trái tim già cổi
Những nhọc nhằn biết lấy gì sánh nổi
Xa một lần đâu phải cả thiên thu.
23/3/2016
Ngày 16/3/2016 qua thông tin trên fb của nhạc sĩ Vĩnh Điện, chúng ta biết hiền thê của anh đã về nước Chúa và bắt đầu từ đấy anh bắt đầu cho những NGÀY MỒ CÔI (lời của anh), còn nhà thơ Trầm Kiêm Đoàn cho rắng: “Ngày mồ côi vợ là ngày tái sinh, thành tiên thánh hay ma vương đều ở thời điểm nầy”. Ai trong chúng ta không khỏi bước qua cửa ải nầy? Trong niềm cảm xúc đó xin được viết bài thơ cho nhạc sĩ, cho tôi và cho tất cả mọi người.
Khúc giao hưởng tháng tư
Một đóa quỳnh vừa chợt nở
Tháng tư
Hương chưa kịp vương tơ đêm nguyệt bạch
Nên không thấy cuộc giao hoan
Trời và đất
Thinh không nào không dành tặng riêng anh
Một mặt trời trong xanh
Uốn cong ngày nguyệt thực
Mắt hạn hán bờ chân chim di trú
Bản tình ca loài dế giun
Trôi miên man cho áo mỏng bay cùng
Sợi tóc buồn rơi vàng mùi rơm rạ
Đêm ân ái còn xanh non cỏ lạ
Khát khao tình chờ đợi buổi phục sinh
Nhớ mãi giọt mưa xưa
Bay qua phố vô tình
Biết cho ai mượn bờ vai để giọt sương khẻ ngủ
Hạnh phúc là gì sao vớt hoài vẫn cũ
Màu đục trong
Một thế giới vô cùng.
Níu trinh nguyên đêm ngợi đóa hương quỳnh
Sao hôm đi đâu
Thương sao mai bỗng thức
Không còn em
Khúc tình buồn ray rức
Anh tìm hoài
Bản giao hưởng tháng tư.
27/3/2016
Nguyễn An Bình
Nguồn: Tác giả gửi


















