Ở Việt Nam | Lạc- thơ tình trên đời | Bớ.. chờ!

Posted: 13/12/2016 in Thơ, Vương Ngọc Minh

Vương Ngọc Minh

huu_thinh_3

Ở Việt Nam.

tôi một tay háo sắc
và thơ thì nằm vùng trong nhân gian
thiên hạ chả thích trào lộng
những ai tiếp cận với thơ
(qua mạng!)
còn quơ quào/ dù của nã chả có gì

khi có tiền tỉ trong tay
người ta đi làm từ thiện (hòng kiếm thêm nhạc
lễ!) thơ tạm thời quên đi
khi đấy- đừng quên- thơ
quyết định mọi cái bìa (tạp vụ!)

hội nhà văn vn (vờ.. en nờ- đọc theo cách nguyễn xuân phúc!)
một hội chuyên đầu cơ
đầu tư chất lỏng của các con két
một cách
cực kì hào phóng vào các cuộc thi đua- viết
bệ phóng được đặt hết sức vô tội vạ

nên nhớ
học viên từ trường viết văn nguyễn du
ra- được cấp bằng đỏ
học viên đấy công an hơn cả công an (của cục điều tra tội phạm chính trị
có bí số P- 38 chứ chả tài cán gì.)

vào các cuộc đi trại sáng tác
ở đồ sơn
phú thọ/ ba vì/ nhà văn nguyễn ngọc tư
cho biết- vì lòng vị tha có tính toán
tiết kiệm
các nhà văn (bất kể viết theo xu hướng nào!)
đảng sẽ cử đồng chí chủ tịch gọi hết thảy là đồng chí
anh em

bài thơ này do thơ nằm vùng
trong nhân gian/ bị phát hiện
từ việt nam mách nước
dặn tôi đừng đưa báo mạng đăng
chỉ post facebook (kiếm chác!)

tôi có hỏi lại “kiếm chác gì ở đây cha nội!” thì
mạng bị chặn

chúng ta hằng tin tưởng và luôn muốn
hướng tới các giá trị cao cả (có tính nhân văn!)
đẹp đẽ
tuy nhiên cơ chế /nhà thơ bùi chí vinh- nói
hắn ưa xài chữ cơ chế (!) cái cơ chế
chết tiệt
rệu rã với hùng cửu long (gốc chà dà!)

– đi
hoà hợp hoà giải/ hàn gắn
giữa người việt nam với nhau
(tôi có kêu ngô kỷ hỏi hùng cửu long là tại làm sao? cái cơ chế
chết tiệt
rệu rã- như thế
vẫn tiếp tục tồn tại!)

ngô kỷ đáp “thâu rầu!” chẳng ra cái mẹ gì!
..

 

Lạc- thơ tình trên đời.

đã một ngàn đêm
ta không ngủ- chắc chắn

so
let’s fuck my love
cho đến khi lũ mèo/ chó
chết hết

hãy ngồi dậy
let’s write pretty poems
pretty poems
pretty poems

về lẽ đời
trong chừng mực ta (thống nhất)
sẽ yêu đương
không theo thói- thường tình
nghĩa là hoàn toàn vắng bặt
nửa
phía của sự ghét (the gym opened out)

ôi em!
và chúng ta nói
nói đến khi nào
chúng ta nói lần nữa “so
let’s fuck my love.”
..

 

Bớ.. chờ!

phải rằng người thử người thương
hay là người thử trăm đường rồi chê (ca dao.)

và- đời sống- trên hết thảy
cũng thế thôi
rồi thỉnh thoảng nên đi xem một cuốn phim ca
vũ/ tình cảm quá tải của ấn độ
để còn biết mình đã phạm sai lầm

hiện thời
mọi điều nghĩ (có nhân đức!) tôi chí cốt- nghĩ
bằng cách nào đấy
(dù sự thật phủ phàng/ ráng tồn tại
ngay cả khi nắm trong tay
chả gì mới!)

xoay- trở (với người già
cả
bằng vào sự giản dị/ nguyện tiếp xúc
yên ủi họ
tuyền chuyện mang tính cận nhân tình!)

hòng băng ngang mê lộ/ cuộc đời
cách suông sẻ
tôi hòa vào giọng người bình thường
không tiếng tăm- dù số phận
về sau

sự trống rỗng va vào
thế nào chăng nữa/ vẫn tin
lắm lúc lại hóa cơ may(hóa bướm!)

đui/ câm/ điếc
thì không phải nhọc lòng với chuyện đứng
(dưới giáo!) ở tư thế xông trận
luôn phơi mình

đời/ bây giờ còn về đâu
ra sao? tôi đã hẳn như cây bài ngửa mặt
mọi điều phía trước (nơi cuộc người!)
nhất là
từ chính thể việt nam

– do
hết thảy đều được (tuyên giáo!) thổi phồng lên
ở đó chưa hề có ân huệ sẵn
dành cho các kiếp hẫm hiu (trong khi
những thú cưng/ thả- dỗ ăn quá nhiều!)

nên
chẳng còn chi khắc cốt

cuối cùng (sự linh cảm
chỉ hiệu quả ở loài làm thơ!) có lẽ
không người đàn bà (nhu mì!)
nào- đứng đợi tôi dưới hiên nhà
chiều
chiều (chẳng ân huệ nào!)
..

Vương Ngọc Minh
Nguồn: Tác giả gửi

Đã đóng bình luận.