Vương Ngọc Minh
Trở về
quả
tôi hết thường xuyên
chuyên chú bất kì gì- từ lâu
mọi thứ
hễ để mắt
ngó
liền bu lu ba loa
cả ra
ngày/ tối
cứ ở ngoài (mình!)
cốt sao đáp ứng đúng câu “đầu đội trời
chân đạp đất!” chả nghĩ sẽ lui vô trong mình
vô tâm
sống thật với mỗi tưởng
thấy
(more…)