Lời hẹn chân mây | Mưa núi

Posted: 09/08/2018 in Nguyễn An Bình, Thơ

Nguyễn An Bình

Lời hẹn chân mây

Ừ tháng tám phượng tàn như đóm lửa
Màu lá xanh ngai ngái buổi xa trường
Tường vôi mới hẹn nhau về trước cửa
Em không về tôi cũng bỏ đi luôn.

Cánh dầu xưa bay theo mùa mưa cũ
Tháng năm buồn nào gợn chút mây xa
Từng sợi tóc hoàng kim thời mộng mị
Có ngậm ngùi treo sợi nhớ phôi pha.

Nỗi buồn nào chứa đầy ngăn ký ức
Thư gởi đi không tín hiệu khứ hồi
Bài thơ cũ từ lâu phai nét mực
Dẫu vô tình xin đừng nhạt son môi.

Nhánh sông xưa đưa tình đi trăm ngã
Tôi phân vân giữa những nhánh sông sầu
Mưa hối hả như chưa từng mưa vậy
Lạnh muôn trùng lạnh cả một đời sau.

Ừ tháng tám ai về nhen ngọn lửa
Em và tôi cùng lời hẹn chân mây
Tiếng sóng vỗ suốt đời còn vây bủa
Nhớ một người từng “Ngồi khóc trên cây”*.

4/8/2018

(*) “Ngồi khóc trên cây”, tên một truyện dài của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh.

 

Mưa núi

Ta oằn mình xuống núi
Mưa ào ạt đuổi theo
Đá lăn thành cơn bão
Đất trời hóa cheo leo.

Mòn dấu chân hành sĩ
Khất thực những cơn mưa
Sủi tăm cơn hồng thủy
Đánh dạt bờ lau thưa.

Con sâu nào hóa bướm
Róc rách dưới ngàn khe
Tiếng chim rừng sạt cánh
Gió thốc đời ai che.

Người hành hương đất Phật
Trút hết bao ưu phiền
Đâu hay tình chưa cạn
Giấu mãi ngăn đời riêng.

Chạy theo cơn mưa núi
Vồ cao xám tận trời
Lòng bỗng dưng chợt ngộ
Giấc mơ tình vừa trôi.

3/8/2018

Nguyễn An Bình
Nguồn: Tác giả gửi

Đã đóng bình luận.