Nguyễn Thị Khánh Minh
Vào mùa Thanksgiving của năm 2020, trong khí lạnh của những ngày giữa thu, tôi đọc thơ, làm thơ trong cảm xúc tràn trề biết ơn và hân thưởng, với đời, với quê hương, với gia đình, với người. Tất cả đã làm nên tôi, nuôi sống tôi, và đã để lại trong tôi những ký ức đẹp đẽ. Xin gửi đến mọi người, như một lời tạ ơn.
1.
NGHE NGÂM THƠ BUỔI SÁNG
Kính tặng nghệ sĩ Mai Hiên
Hồng trần thảng thốt bên hiên
Lời thơ về giữa giấc thiền sớm mai
Mộng đời bặt tiếng bi ai
Ta hay là giọng ngân dài? – Hư vô…
1996
THÚY VINH
Một hôm. Nắng đổ. Sài Gòn
Bụi mờ con mắt. Bạn còn phóng xe
Bước đi như vội trên hè
Nhìn tôi lâu. Mắt đỏ hoe. Thì thầm:
Tụi mình. Cười. Khóc. Tình thâm…
2006
(Nhớ Thúy Vinh tới nhà sau khi giận nhau)
THANH LƯƠNG
Ánh sáng từ ngôi sao xanh
Nụ hoan hỷ nở hạt lành nhân gian
Mát trong cõi đất bình an
Em đi
Em bước
Vô vàn
Thanh Lương
9.2020
DUYÊN
Từng hạt nước mắt trong đêm
Duyên xâu thành chuỗi diệu huyền tinh sương
Reo lời kinh biếc. Yêu thương
Long lanh tâm hạt. Suối nguồn thánh ca
Duyên lành nở một đóa hoa…
10.2020
(*) Cảm xúc bài Hồng Ân Mầu Nhiệm của Duyên
TRẦN THỊ NGUYỆT MAI
Ngàn sao góp lại đêm hương
Ngàn cây lá thỉnh hồi chuông. Reo đời
Thơ từng bước nhỏ rong chơi
Cõi lành hoá hiện nụ cười như lai
Hồn nhiên. Một đóa trăng mai…
10.2020
THU VÀNG
Một ngày. Sơn ca tự tình
Hót lên một tiếng. Rung rinh địa đàng
Mở hết những cửa thời gian
Có mùa thu trổ sắc vàng. Gọi thu
Vút lên. Ôm trọn thái hư…
10.2020
NHẮN CỐ HƯƠNG
Kính tặng nhà văn Huyền Chiêu
Con đường nâu. Áo ai nâu
Một thời mẹ dắt tay nhau theo về
Hình như cô bạn tóc thề
Có thể. Cùng đi đường quê, thuở nào
Nghe Huyền Chiêu. Nghe nao nao
Nghe quen như tiếng tre xào gió trưa
Rằng rồi gặp. Dẫu sau xưa…
Cổ-tỉnh ấy. Một ngày. Về soi chung*
9.2020
(*) Nhà bà nội tôi ở Thuận Mỹ (Ninh Hòa) có một cái giếng rất xưa.
LÀ TÔI VỚI TIẾNG CƯỜI ÒA
Kính tặng nhà thơ Lê Phương Châu
Mỏi đời gió ngược dấu chân
Nghe hư huyễn nốt hình gần bóng xa
Xa gần mơ thực một ta
Nhặt đêm bóng rụng. Thì ra bóng mình*
…
Chân sương dấu cỏ tự tình
Hồn nhiên chiếc lá rơi cành. Đêm qua
Lời như đã gió bay xa
Là tôi với tiếng cười òa sáng nay…*
10.2015
(*) Thơ Lê Phương Châu trong thi phẩm Dấu Chân Ngược Gió
AN NHIÊN
Cùng Kim Quy
Cà phê từng giọt vô ưu*
Mỉm cười. Nhẹ quá. Nắng ru bên thềm
Trang thơ vừa mở. Cổ kim
Sơn Xuyên. Nhật Nguyệt**.
An nhiên cõi này…
9.2020
(*) An Nhiên là bút danh của Kim Quy. Nhớ cùng nhau ờ quán café Vô Ưu (2008)
(**) Câu trong bài kệ: …Cổ kim nhật nguyệt/ Cổ kim sơn xuyên… (có tên Kim, có Nhật Nguyệt: tên Minh)
TRĂNG TAN
Kính tặng nhà thơ Lê Ký Thương
Ánh trăng. Đêm lặng. Chung trà
Hương trà. Lòng tĩnh. Chan hòa. Hương trăng
Đêm đi. Hay trăng vừa tàn
Người tan. Ô bóng trăng tan trong người*
9.2020
(*) Thơ Lê Ký Thương: Chờ khi trăng vừa tàn/ Uống một ngụm trăng tan
THAO THỨC
Kính tặng nhà thơ Nguyễn Đức Cường
Từ nghe tiếng hát thiên nhiên*
Chân dung* tan giữa vô biên đất trời
Thơ ai thao thức bên đời
Khói sương hiu hắt ru hời đêm xuân
1996
(*) Tên hai thi phẩm Thiên Nhiên-Chân Dung của NĐC
GIẤC MÂY
Cảm xúc thi phẩm Mây Trong Giấc Mơ của nhà thơ Lữ Quỳnh
Chiều đi trên đồi hoa vàng
Nghe con gió kết một ngàn sợi tơ
Xin người thả một giấc mơ
Cho mây xanh ngủ. Lời thơ đá vàng
8.2020
NIỆM
Kính tặng nhà thơ Lữ Kiều
Chàng nho sinh dưới gốc tùng*
Thời gian. Vô thủy vô chung. Cõi này
Đám mây tan. Đám mây bay
Hạt mưa. Ngờ đã trên tay. Bao giờ…
8.2020
(*) Tên một tác phẩm của Lữ Kiều
TRONG ĐÊM
Kính tặng nhà văn Nguyên Minh
Mái đầu nghiêng. Bóng tường khuya
Từng con chữ. Rủ nhau về. Giấy thơm
Ngoài trời mọc ánh sao hôm
Tím đâu chợt thoảng bên vườn. Hoa Mua
Nhà mình có hoa*. Đêm vừa
Trăng nghiêng. Có giấc mộng xưa. Theo cùng…
9.2020
(*) Tên một truyện trong tác phẩm Màu Tím Hoa Mua của Nguyên Minh
MỒ HƯ KHÔNG
Kính tặng nhà văn Khuất Đẩu
Bỏ như cục đá ngoài trời*
Tan. Tan. Từng giọt kiếp người. -hư vô?
Vào nghe sông. suối. biển. hồ
Bay lên thành sợi khói. Mồ hư không
9.2020
(*) Lấy ý từ bài văn số 12: Có Những Đêm Về Sáng của Khuất Đẩu, đăng ở blog Trần Thị Nguyệt Mai
CÙNG SÔNG
Kính tặng nhà thơ Đỗ Nghê
Lang thang… Một hôm gặp lại*
Dòng sông xanh ngỡ đã mãi xa. Xa
Mắt nguồn trong suốt La Ngà**
Hạt thương ở lại. Chan hòa. Xưa sau
Nhé sông. Cùng hơi thở sâu
Nghe thinh lặng hết những lao xao đời
Nhé sông. Mình thở ra chơi
Bước đi nhé với mặt trời đang đi
Một ngàn bước với sông đi
Một ngàn bước của sông về. Nơi đây
Tùm tỉm từng phút giây này…
9.2020
(*) Tên một tác phẩm của Đỗ Hồng Ngọc
(**) Tên cô con gái yểu mệnh của nhà thơ ĐHN
ĐẾN ĐI
Kính tặng nhà thơ Lê Giang Trần
Trạm Người Quá Bước*. Rong chơi
Một cuộc chơi đẹp quá trời. Nhân gian
Lòng thơ vi vu dặm ngàn
Khóc cười. Chấm. Phẩy. Xuống hàng. Nữa mai
Trả lá vàng cho thu bay
Trả đêm nhân ngãi cho ngày đong đưa
Quảy đôi con chữ vào thơ
Mai sau nhịp bước lại, ồ, Trần Gian…
10.2020
(*) Tên một thi phẩm của LGT
DẶM THƠ
Cảm xúc bài thơ Nụ Hoa Đêm của nhà thơ Trịnh Y Thư
Mộng mị đôi lần cau mặt
Ngờ tang thương hóa bảy sắc cầu vồng
Nhạn chao một tiếng ngàn không
Trời xanh. Tóc trắng. Mơ mòng cố hương
Nụ hoa đêm. Vỡ canh trường
Giật mình tỉnh giấc. Con đường đã xa
Dặm ngàn đổ lệ tài hoa
Chân sương đầm đẫm. Dấu là thiên thu…
10.2020
(*) Chữ in nghiêng: thơ Trịnh Y Thư
VÔ CÙNG
Cảm xúc thi phẩm Một Thoáng của nhà thơ Vũ Hoàng Thư
Ngỡ đã qua hết đêm dài
Ngỡ đã ở trong ban mai, ánh sáng
Không, chỉ dường như một thoáng
Một thoáng dừng nơi vô tận. Giấc mơ
Có không. Lẫy nhịp. Tình cờ
9.2018
MÙA THƯƠNG
Cảm xúc thi phẩm Thơ Quỳnh của nhà thơ Hoàng Xuân Sơn
Hốt nhiên một phút vô thường
Một giây miên viễn rất-thường. Nở ra
Nghìn năm trong một đóa hoa
Tiếng hát xanh. Trăng vỡ òa. Đêm hương
Sống lại hết một mùa thương*…
9.2020
(*) Thơ Hoàng Xuân Sơn: Sống lại hết một mùa thương tưởng…
MƯỜI NĂM
Kính tặng nhà thơ Cao Vị Khanh
Mười năm. Trăng sáng. Chiêm bao
Cành lau hỏi gió xứ nào. Tóc xanh
Mắt sao còn chút thiên thanh
Đêm mài gươm. Tiếng hận đành. Thiên thu
Mười năm. Giầy cỏ. Đã xưa
Hồng trần dâu biển. Cũng vừa giấc kê
Mười năm. Mòn ngóng sơn khê
Cờ bay quan ải. Chim về cành nam
Có người. Quên nhớ. Mười năm
Một mình. Nghe lệ chảy nhanh. Bên trời
9.2020
(*) Cảm xúc từ bài Hành Tháng Tư của nhà thơ CVK
VẾT THƯƠNG CHƯA LÀNH*
Kính tặng nhà văn Ngô Thế Vinh
Vào cơn sống chết. Anh đi
Bụi đỏ chiến trường. Nhung-y thuốc súng
Mắt trừng từng đêm ác mộng
Sợi tơ treo. Ôi phận mỏng. Con người
Từ cơn sống sót. Anh về
Lòng trận địa vẫn bốn bề gió chướng
Vẫn xanh rờn.
Một vết thương.
11.2020
(*) Chữ NTV: “Vết thương chưa thực sự lành”, trong tập truyện Mặt Trận Sài Gòn
ĐỈNH ĐÁ NÀY VÀ HẠT MUỐI ĐÓ CHƯA TAN…
(TUỆ SỸ-KHUNG TRỜI CŨ)
Buổi trưa ngồi nghe sư đàn
Trăm con lá rớt. Tình tang cõi ngoài
Mùa đâu hốt đã thu phai
Một phương viễn mộng. Đọa đày*. Bao thu
Viên đá cuội nghìn năm*. Ru
Niềm cô quạnh. Dấu biệt mù. Âm xưa
Trăng tàn nhỏ lệ đèn khuya
Hắt con bóng dựng đá chờ nước non
Áo tỳ khưu. Dặm mỏi mòn
Trùng khơi. Hạt muối đó còn chưa tan…
9.2020
(*) Thơ Tuệ Sỹ: Trời viễn mộng đọa đày đi mấy thuở/… Viên đá cuội mấy nghìn năm cô quạnh/ Hồn tôi đâu trong dấu tích hoang đường…
Nhớ buổi nghe sư đàn, cùng nhà thơ Lữ Kiều và Giai Hoa, 20.9.2009, tại cốc của sư trong vườn chùa Già Lam
NHIỆM MẦU THƠ
Kính tặng nhà thơ Nguyễn Lương Vỵ
Một hơi thở vào thật sâu
Đem ta cả phút ban đầu. Tới đây
Nhân gian thực mộng hiển bày…
Một hơi thở ra mây bay
Phương Ý *kia. Phương mộng này. Trước sau
Ô hay một chấm ban đầu…
Và ta lại ở nhiệm mầu trang thơ
9.2020
(*) Tên một thi phẩm của NLV
THIỀN ĐI
Đã về. Đã tới. Thảnh thơi*
Ban mai nở đóa mặt trời. Nơi đây
Thân tâm cùng một lúc này
Bước chân tỉnh thức. Hiển bày pháp thân
10.2020
(*) Bài kệ thiền đi của sư ông Thích Nhất Hạnh: Đã về đã tới/ Bây giờ ở đây/ Vững chãi thảnh thơi/ Quay về nương tựa.
CÓ CHÀNG THI SĨ RONG CHƠI
Kính tặng nhà thơ Nguyễn Xuân Thiệp
Đêm thơm ngát. Bước anh về
Cửa sổ nhà ai đèn khuya như chờ
Dưới trăng một bông trà nở*
Ôi hương xưa. Rưng rức mớ. Quê nhà
Quê nhà. Tưởng chừng không thật
Trong ao tù. Trăng tái mặt nằm đau
Câu thơ anh về nương náu
Cơn mộng trừng. Đau đáu mắt chiêm bao
Chiêm bao. Như mơ. Như thực
Mà đêm nay chân động bước vườn khuya
Anh òa tiếng khóc trong mưa
Gội luân lạc trôi theo mùa quỷ mị
Nón mơ. Hài cỏ. Anh đi
Mùa tàn đông. Người về vui như hội
Có chàng nghệ sĩ rong chơi*
Đọc thơ vang. Giữa đất trời. bụi đỏ.
11.2020
Chữ in nghiêng: chữ NXT
(*) Thơ NXT: Dưới trăng hái một bông trà… …thì trọn kiếp ta xin làm người nghệ sĩ rong chơi… đi đọc thơ ta. giữa những vùng bụi đỏ.
NGƯỜI TỚI NHƯ MỘNG
Kính tặng nhà thơ Phan Tấn Hải
Vẽ thử hạt lệ. Ồ không
Vẽ chơi cười nụ. Lại chòng chành môi
Vẽ thêm những bước tới lui
Hóa ra dị mộng giữa người và ta
Vẽ vô cùng một vắng xa
Vẽ thăm thẳm một chung trà. Đèn khuya
Trang kinh soi tỏ bước về
Đến đi. Ai nói được gì. Cõi mai
Người tới như mộng*. Một vài…
10.2020
(*) Tên một truyện ngắn của PTH
LỜI TÔI
Ước gì. Trong bước tinh mơ
Một con nắng nhỏ tình cờ đọc tôi
Đọc xong, có được nụ cười
Cho tôi còn biết những lời tôi đi
2.
ƠN THƠ
Một nghìn trang giấy trắng mây
Người bảo phải viết cho đầy trời xanh
Viết sao cho tận ngọn ngành
Cho gió thổi cái trời xanh lên trời
1999
ƠN TRẦN GIAN
1.
Mây trắng ngó xuống trần gian
Ngạc nhiên sao nắng vui tràn thế kia
Vậy trên này hay dưới kia
Cõi nào là cõi thuộc về trời xanh?
1999
2.
Đêm qua đất mở mịt mùng
Sáng nay đất chở vô cùng nhịp vui
Trời chung cả cái xanh trời
Tôi thêm nữa, những nụ cười nhân gian
Thế là, một cõi trần gian…
3.
Ô trần gian có phải nơi
Để lòng rộng mở để hơi thở đầy
Cho tôi biết cuộc sống này
Từng phút trôi là từng giây sống ngời
Từng thương yêu. Để yêu người
4.
… Dường như chưa vẹn yêu thương
Xin trở lại. Về gần hơn. Bước mình
Về gần hơn. Mặt đất xinh
Một vòng tay. Ấm nỗi tình nhân gian
2009
ƠN QUÊ HƯƠNG
Sơn hà cương vực đã chia*
Sao máu lệ mãi đầm đìa bao phen
Tiệt nhiên định phận…
Phận hèn
Sách trời** mưa khóc ướt nhèm sử xanh
Ơn quê hương. Một giống nòi
Từ sinh ra đã chia đôi con đường
Ơn thân cò lội. Đêm sương
Ơn tàu lá chuối rách bươm. Gió mùa
Gói xôi mẹ ủ. Nắng mưa
Thảo thơm hơi ấm gắp lùa đắng cay
Ơn từng vuông lúa ruộng gầy
Câu hò cô gái múc đầy đêm trăng
Ơn khuya mưa móc ánh rằm
Chan chan hạt lệ. Đằm đằm nước non
Ơn câu lục bát chon von
Ngọt bùi ngọn trúc. Khuya còn gió lay…
11.2020
(*) Trong Bình Ngô Đại Cáo,1427, Nguyễn Trãi: Như nước Việt từ trước, vốn xưng văn-hiến đã lâu. Sơn-hà cương-vực đã chia…
(**) Trong bài thơ Nam Quốc Sơn Hà: …Tiệt nhiên định phận tại thiên thư (vằng vặc sách trời chia xứ sở)
NGUYỄN TRÃI
Hùng văn. Thiên cổ. Bình Ngô
Độc lập trời Nam ngọn cờ bất khuất
Mười năm. Nằm gai nếm mật
Vẫy vùng nhung-y. Mở mặt với giang san*
Nghìn năm. Hạt lệ. Sử xanh**
11.2020
(*) Câu trong Bình Ngô Đại Cáo
(**) Nguyễn Trãi bị khép tội tru di dưới triều Lê, bởi án Lệ Chi Viên, một vết chàm trong lịch sử VN.
HAI BÀ TRƯNG
Còn ngân sông Hát đôi bờ
Tiếng cười Trưng Nữ ngẩn ngơ giặc thù
Đôi tà áo thắm anh thư
Thành con sóng vỗ nghìn thu. Sử hồng
1996
BÙI THỊ XUÂN
Hét lên trời đất như vang
Ngai vàng xám mặt. Bạo tàn hổ ngươi
Gan nữ tướng. Một mỉm cười
Ôm con. Nói nhẹ những lời như không
Bay bay cái chết lông hồng…
1996
(*) Theo tài liệu của giáo sĩ De La Bissachère kể rằng khi bị đem ra pháp trường hành hình, bà hét lên một tiếng khiến voi cũng sợ lùi lại, sau vua Gia Long phải cho lệnh thiêu bà. Bà đã nói với con gái cũng bị hành hình –hãy chết cho anh dũng-.
GIỜ HỌC SỬ
Kính ơn thầy Hư Chu, dạy Sử lớp đệ Tam trường Cộng Hòa, Sài Gòn, 1967. Tôi nhớ trong lúc giảng bài, mắt thầy hay rưng lệ…
Mở ra trang sử tinh hoa
Bốn ngàn năm vọng chan hòa không gian
Muôn xưa khí phách âm vang
Tuôn rơi thành lệ đến ngàn muôn sau
Lời thầy chĩu nặng như đau…
2006
CAO BÁ QUÁT
Cúi đầu lạy tạ đóa mai
Ta đi lên đoạn đầu đài. Ta chơi
Vỡ dưới chân. Cục đá cười
Vỡ trời cao. Cuộc tơi bời. Nhân gian
12.2019
TUỆ MAI
Kính nhớ cố nữ sĩ Tuệ Mai
Thoát ra từ giấc xuân dài
Run trong lòng nắng cành mai dịu dàng
Đầy vơi muôn ánh tơ vàng
Vào trang thơ dệt đôi hàng tâm như
1997
BÙI GIÁNG
Rong Rêu* đá thốt nên lời
Mưa Nguồn* Giáng xuống. Bùi ngùi trần gian
Hạt rơi phiêu hốt cung đàn
Hạt trong tiếng lệ. Trăng tàn. Còn nghe
10.1998
(*) Tên thi phẩm của BG, thi sĩ hay gọi mình là Giáng Bùi.
MỘT VÀI
Cảm xúc thi phẩm Lục bát Ba Câu của cố thi sĩ Nguyễn Tôn Nhan (ra đi vào ngày 28 tết 2010)
Cảm xúc sểnh ngõ câu thơ
Xua tôi, con chữ, ngu ngơ lạc bầy
Liệu có còn tôi không đây
Cảm xúc hoá vàng câu thơ
Tàn tro con chữ còn ngờ lời đau
Tôi bây giờ tôi ở đâu
Cảm xúc hoá mộng câu thơ
Tôi, con chữ, giữa hai bờ thực hư
Gần xa. Ngó lại. Dường như…
Cảm xúc hóa sinh câu thơ
Tôi-Con chữ ở lửng lơ kiếp lời
Một-vài-trời-đất rong chơi
2008
BÓNG TA TỪ SỚM SƯƠNG MÙ
TẠ ƠN TRỜI ĐẤT ĐỀN BÙ, NẮNG LÊN…*
Có ai vừa ngồi bên hiên
Vệt màu xanh thẳm từ đêm theo về
Rờ rỡ thực. Vỡ vờ mê
Ô hay ai đó. Bên rìa nhân sinh
Gào lên một tiếng. Lặng thinh**…
1.2017
(*) Thơ Đinh Cường, Bài Tạ Ơn 1
(**) Bài thơ Họa Sĩ làm những ngày cuối đời, bài Nhìn Lên Kệ Sách 5, “mùa xuân với trận mưa rào/ cho tôi xin. một tiếng gào. Picasso.” Họa sĩ ra đi ngày 7.1.2016
CUỐI CÙNG. TRÁI TIM
Tưởng nhớ Thi sĩ Du Tử Lê, ra đi ngày 7 tháng 10.2019
Mùa thu đến. Nhẹ giấc mơ
Người đi. Một thoáng. Nghe vừa chiêm bao
Cội nguồn thơm. Bật tiếng chào
Trái tim xanh. Mở lối vào hoàng hoa
Nghìn muôn cõi ấy. Quê nhà*
7.10.2020
(*) Thơ Du Tử Lê: Bởi trái tim là gò mộ cuối cùng
Nguồn: Tác giả gửi