Cao Hoàng
Biên cương nẻo cũ thôi đành…
Có nghe tê tái khúc hành quân xa
Đi tới đoạn đường này, tôi bắt đầu thấy gió mát, một mùi nồng thoảng rất lạ của thiên nhiên bốc lên từ một giòng nước, tai lại nghe thấy những âm thanh nhỏ rung lên từ những lay động của biết bao nhiêu cành lá xanh tươi. Đương bắt đầu đổ dốc và chẳng bao lâu tôi đã trông thấy mặt nước ở cuối con đường. Chúng tôi đi mau gần như chạy trên đường đá rộng này mà hai bên mọc những cây bã đậu cao lớn mình đầy gai nhọn. Có đứa bạn bảo tôi: cây bã đậu là cây ngô đồng vì “cây ngô đồng không trồng mà mọc”- ai mà trồng cây bã đậu trong vườn đâu! Có đứa bạn lại bảo cây ngô đồng bên Tầu mới có, chứ nước mình chỉ có cây vông để làm guốc hoặc là cây hoa gạo thôi. Tháng ba hoa gạo nở ra đỏ như máu dính trên cây, cũng là lúc khí trời oi bức làm cho những con chó phát điên. Còn cái thằng bạn tên là Điểm đang đi bên cạnh tôi thì cho rằng cây ngô đồng chỉ là cây ngô đồng, không phải cây gì khác. Tốt hơn hết là dẹp cái cây ngô đồng của tôi sang một bên và nó chỉ cho tôi thấy dưới dốc có ba đứa con gái đang ngược chiều đi lên, nói cười ríu rít.
(more…)


































