Đoàn Khuê
Chuyện Thầy tôi dài lắm. Gọi Thầy tôi cho vui chớ thầy không là thầy tôi theo kiểu Thầy trò thắm thiết như người ta, tôi chưa hề đứng đủ gần để Thầy nhớ rõ tôi là ai. Thầy chừng trạc tuổi tôi, Thầy đi tu từ nhỏ, sang Canada, Thầy trù trì ngôi chùa lớn kia hàng chục năm. Dáng Thầy cao và thẳng, giọng uy nghi lắm, có đệ tử già, đệ tử trẻ thật đông. Biết bao người khúm núm chen chân bước tới chào Thầy kính cẩn mỗi chúa nhật có lễ chùa. Đứng gần Thầy tôi dễ thấy mình nhỏ bé, càng chẳng ai thèm thấy, nên tôi chỉ hay đứng xa xa nhìn hào quang chiếc áo cà sa màu vàng nghệ thật tươi ấy phù phép ra sao trong mắt người người. Vậy mà ngày kia tôi không thấy Thầy trở lại chùa nữa.
(more…)























