Nguyên Yên

Ann Phong, Dark Ocean, mixed media, 2014
(Collection of David Hai Goetz)
Đừng đứng trước mộ tôi mà than khóc.
Tôi không ở đó, tôi không ngủ,
tôi là ngàn cơn gió vỗ,
là hạt kim cương óng ánh trong tuyết,
là mặt trời lấp lánh ngọn lúa vàng,
hạt mưa thu nhẹ nhàng lời ru.
Khi người thức giấc trong ban mai tĩnh lặng
tôi xôn xao, xào xạc không trung
nơi bầy chim lặng lẽ nối đuôi khoanh tròn.
Tôi là vì sao dịu ngọt,
tỏa sáng màn trời đêm.
Đừng đứng trước mộ tôi mà giàn giụa.
Tôi không ở đó, tôi không chết.
– Mary Elizabeth Frye
Kể từ ngày nghe tin em, tôi chưa một lần tìm đến thắp nén hương cho Kim Yến. Có lẽ với tôi, em không thật sự ra đi. Hôm nay tình cờ đọc bài thơ này, tôi như nghe tiếng em nói, em cười. Đâu đó trong cuộc đời này, em vẫn hiện diện trong mọi vật thể, và nếu chúng ta có một điều gì đó để tin tưởng, tôi tin rằng em đã không chết.
(more…)