Archive for the ‘Nguyên Yên’ Category

Trống trải

Posted: 01/01/2021 in Nguyên Yên, Thơ

Nguyên Yên


Tranh minh họa của Ann Phong

là sự vắng mặt của thứ từng hiện diện
sự im lặng sau tiếng nói hằng thân thiết
là khoảng trống đã một lần tràn đầy
là máu trong tim – ngưng chảy

là bầu trời vắng sao
đêm hoang vu không đèn
con đường vô minh, vô định
giấc mơ chưa thức – đã quên
(more…)

Bất hạnh

Posted: 02/09/2020 in Nguyên Yên, Thơ

Nguyên Yên


Gánh xiếc trò đời
Đinh Trường Chinh

giả sử hôm nay như mọi ngày
con chim cu vẫn đến gõ vào cửa kiếng
căn phòng vừa sáng đủ
để cặp mắt trong tối tìm ra
điểm dừng

giả như bình minh vẫn mọc mỗi sớm mai
mùi cà-phê điểm tâm vẫn khuấy lên
thứ ma lực xỏ đôi chân
vào thế giới mở – khua
thức dục vọng
(more…)

Hết | Chờ đợi

Posted: 31/07/2020 in Nguyên Yên, Thơ

Nguyên Yên


Hoa Tàn – Tranh Đinh Trường Chinh

Hết

khi hoa nở
là lúc bắt đầu tàn
khi sao sáng đỉnh trời
là tới giờ lẩn biến

câu chuyện chúng mình
những ngày hè rực rỡ đã qua
bao mùa dâng hoa
bao cơn tột đỉnh

tình yêu một lần có thật
thức dậy từ con mắt bình minh
cơn mưa đầu mùa nồng nàn
cầu vòng hò hẹn
(more…)

Tin

Posted: 17/07/2020 in Nguyên Yên, Thơ

Nguyên Yên


Tranh minh họa của Ann Phong

là khi trái tim phỉnh cái đầu
mở ra bầu trời
mời gọi giấc mơ

là khi chênh vênh trên miệng vực
ảo tưởng một bàn tay
chìa ra hy vọng

là những phút giây hứng khởi bay
ngực căng dưỡng khí
no say sung mãn
(more…)

Nguyên Yên


Minh họa: Ann Phong

Khoảng trống

người ta không thể nhìn thấy nó
không biết gì về hình dáng, thể chất của nó
cũng không có khái niệm về độ sâu hay chiều cỡ của nó
liệu nó phi hạn hay giới hạn

người ta chỉ biết mình có nhu cầu,
chắc nịch như niềm tin tôn giáo
như người đàn bà trong cơn lên đồng
khăng khăng đòi lắp đầy thiếu vắng
bằng tình yêu căng phồng.
(more…)

Bất diệt

Posted: 22/05/2020 in Nguyên Yên, Thơ

Nguyên Yên


“Nửa khuya” – Tranh Đinh Trường Chinh

đã qua hơn hai ngàn ba trăm bốn mươi lăm ngày đêm
thời gian không gian ngả màu
cái còn lại duy nhất
của anh của em
vẫn không ngừng mọc lên

cái còn lại duy nhất
vết thương ngày hôm qua cho nhau
vẫn mọc lên
trơ vết thẹo lồi
tưởng vọng một ngày thôi đâm vào xương thịt
(more…)

“Crazy”

Posted: 02/12/2019 in Nguyên Yên, Thơ

Nguyên Yên


Tranh Đinh Trường Chinh

Điệu nhạc đơn độc trỗi dậy,
người ca sĩ giọng khàn đục cất cao tiếng hát mê hoặc
căn phòng tối chìm vào cung bậc
đâu đó trên môi, trong tóc
nụ hôn còn hồng da thịt
tiếng kèn đồng ngày nào thổi xuyên miền ký ức.
(more…)

Nguyên Yên


Ann Phong, Dark Ocean, mixed media, 2014
(Collection of David Hai Goetz)

Đừng đứng trước mộ tôi mà than khóc.
Tôi không ở đó, tôi không ngủ,
tôi là ngàn cơn gió vỗ,
là hạt kim cương óng ánh trong tuyết,
là mặt trời lấp lánh ngọn lúa vàng,
hạt mưa thu nhẹ nhàng lời ru.

Khi người thức giấc trong ban mai tĩnh lặng
tôi xôn xao, xào xạc không trung
nơi bầy chim lặng lẽ nối đuôi khoanh tròn.
Tôi là vì sao dịu ngọt,
tỏa sáng màn trời đêm.

Đừng đứng trước mộ tôi mà giàn giụa.
Tôi không ở đó, tôi không chết.

– Mary Elizabeth Frye

Kể từ ngày nghe tin em, tôi chưa một lần tìm đến thắp nén hương cho Kim Yến. Có lẽ với tôi, em không thật sự ra đi. Hôm nay tình cờ đọc bài thơ này, tôi như nghe tiếng em nói, em cười. Đâu đó trong cuộc đời này, em vẫn hiện diện trong mọi vật thể, và nếu chúng ta có một điều gì đó để tin tưởng, tôi tin rằng em đã không chết.
(more…)

Chốn mơ

Posted: 25/02/2019 in Nguyên Yên, Thơ

Nguyên Yên


Tranh Đinh Trường Chinh

anh rủ em về
tinh cầu mầu nhiệm của chúng ta
trăng sao hò hẹn giữa ban ngày
em nghe không
đất trời lòng ta dào dạt

anh rủ em về
ngày cơn mưa đầu mùa tưới mát
đàn sẻ tíu tít gọi bầy
em thấy không
xuân nở giữa trời đông
anh nắm bàn tay em ấm áp
(more…)