Archive for the ‘Thân Thiện Tâm’ Category

Thân Thiện Tâm

hue_nang
Thiền sư Huệ Năng (638-713)

Huệ Năng – Nhân vật nửa huyền thoại, nửa hiện thực. Huệ Năng có thực sự dốt hay không? Hay đó chỉ là một cách tôn vinh phản biện! Theo các học giả hiện thời chỉ có một tài liệu liên quan đến Thần Tú và Hoằng Nhẫn. Đó là bài văn bia của Chang Shuo (thời Đường) Bia ghi là Thần Tú được phó pháp từ tay Hoằng Nhẫn. Suy cho cùng thì ngôi vị Tổ của Huệ Năng vào thời đó chắc bị tranh giành dữ lắm hoặc ngôi thứ chính thống cũng khó xác định. Cho đến khi phái Thiền Huệ Năng vượt lên tất cả các Thiền phái đương thời. Điều đáng tiếc là bài văn bia không cho biết thêm gì về sự liên hệ giữa Thần Tú và Huệ Năng. Ngoài các sự tích của các học trò Huệ Năng ghi lại như Pháp Hải, Thần Hội…
(more…)

Thân Thiện Tâm

buddhist_monk

Phật giáo du nhập vào nước ta hơn ngàn năm nay. Trải qua bao thăng trầm, tôn giáo từ nước Ấn Độ xa xôi này đã ăn sâu vào tiềm thức người Việt Nam. Một số danh từ Phật giáo đã thành câu nói cửa miệng của mọi người, đã đóng góp một phần không nhỏ vào nền văn hóa dân tộc. Chưa hết ! Phật giáo còn là nguồn cảm hứng cho các nhà thơ, để khi thưởng thức ta không khỏi thốt lên “tuyệt diệu hảo từ”

Lấy chí nhân mà thay cường bạo
Đem đại nghĩa để thắng hung tàn

(more…)

Thân Thiện tâm

Tống biệt em rồi tống biệt yêu
Mắt liếc liêu trai mộng ban chiều
Mũi tên bắn trúng tim thổn thức
Em nói nhớ ta; khổ ta nhiều!
(more…)

Thân Thiện Tâm
Kịch bản phim chuyển thể từ “TRUYỆN KIỀU” của Đại thi hào NGUYỄN DU

NHÂN VẬT (thời hiện đại):

TỪ HẢI
THÚY KIỀU
HÀN PHI TỬ
BẠCH ẨN THIỀN SƯ
MỘT SỐ VAI PHỤ KHÁC

NHÂN VẬT (thời phong kiến):

THÚY KIỀU
KIM TRỌNG
THÚY VÂN
VƯƠNG QUAN
VƯƠNG ÔNG
VƯƠNG BÀ
ĐẠM TIÊN
MÃ GIÁM SINH
TÚ BÀ
SỞ KHANH
THÚC SINH
THÚC ÔNG
HOẠN THƯ
TỪ HẢI
BẠC BÀ
BẠC HẠNH
VÃI GIÁC DUYÊN
MẸ HOẠN THƯ
GÃ BÁN TƠ
HỒ TÔN HIẾN
MỘT SỐ VAI PHỤ KHÁC

CẢNH MỞ ĐẦU: TRÊN GAM MÀU RẤT SIÊU THỰC HIỆN RA MẤY CÂU:

Ta như
Một vết lăn trầm
Lăn hoài lăn mãi
Giữa chốn chợ đời…

CẢNH 1 (thời hiện đại): BÃI BIỂN – NGOẠI – CHIỀU

[Đám con nít đang hùa theo Từ Hải, một người đàn ông đầu tóc bù xù, trạc 30 tuổi tay cầm khúc xíu quách, miệng hô: “Độc cô cửu kiếm” múa loạn xạ. Chợt Hàn Phi Tử, một thanh niên xông vào chụp khúc xíu quách trên tay gã.]

HÀN PHI TỬ:
– Từ Hải đại vương! Lên xe về thôi !

TỪ HẢI (đưa tay vuốt ngược mái tóc hỏi):
– Kẻ nào dám phá cuộc vui của ta ? Người đâu ! Trảm !

HÀN PHI TỬ:
– Khổ quá ! Lại say nữa ! Để đệ dẫn về kẻo đội phòng chống tệ nạn tới hốt bây giờ.

TỪ HẢI (khật khưởng leo lên xích lô, ngất ngưởng trên xe gã cất giọng nhừa nhựa):
-Này Hàn Phi Tử ! Ngươi biết không. Sống ở đời phải rượu với thơ. Không thơ không rượu chả ra người. (Tản Đà)
(more…)