Posts Tagged ‘Phan Đắc Lữ’

Đoàn Thị Tảo

phan_dac_lu-we_are_one
Nhà thơ Phan Đắc Lữ

Ngày ấy là cuối những năm năm mươi của thế kỹ trước, chàng trai trẻ của đất Quảng Nam bỏ cả học hành, không ngại hiểm nguy, rời bỏ Sài Sòn vượt Trường Sơn ra Hà Nôi.

Ngày ấy Phan Đắc Lữ lang bạt khắp đất Bắc, chiêm nghiệm cuộc đời trong nỗi niềm đau đáu nhớ quê!

Những vấp váp đầu đời: Đổ vỡ ước mơ, hoài bão không thành, công danh chẳng toại nhưng trong mắt những người trẻ tuổi như chúng tôi ngày ấy, một Phan Đắc Lữ anh hùng cái thế như tráng sỹ Đinh Lăng, đặt cuộc đời trên yên ngựa để trả nợ non sông – một Thâm Tâm “Nhất khứ bất phục phản” : “Chí lớn không về bàn tay không”.
(more…)

Phan Đắc Lữ

Posted: 18/11/2014 in Luân Hoán, Thơ
Thẻ:

Luân Hoán

phan_dac_lu
Nhà thơ Phan Đắc Lữ

thân thế và sự nghiệp
mấy từ nghe quen quen
hình như gặp từ thuở
tôi biết ôm sách đèn

đã khoái Cao Báo Quát
từng kính mê Nguyễn Du
bà Hồ Xuân Hương khỏi nói
cứ như là chị tôi

quen thân thế sự nghiệp
bằng chính những vị này
và dĩ nhiên còn nữa
những uyên bác bậc thầy
(more…)

bia_sách_buon

Bạt

Hoàng Thiệu Khang

“Nỗi buồn bạc phếch câu thơ”

Có lẽ đó là câu thơ kết tinh được cả linh hồn cảm hứng lẫn hình hài thi pháp Tập thơ BUỒN của Phan Đắc Lữ – một nỗi buồn đã là yếu tính viên mãn của “muôn đời thi sỹ” [chữ của Xuân Diệu]. Như vậy,câu thơ trên đã là âm giai chủ,là một cách vào thơ của Phan Đắc Lữ.

Thơ với Phan Đắc Lữ như là một nghiệp chướng hồn nhiên, một định mệnh của tâm hồn đã đến độ hiện hữu.Anh không định là thy sỹ…nhưng cuộc đời riêng của anh xô dạt là như thế. Nên anh không thể đừng ; không thể không là “con chim đến từ núi lạ ngứa cổ hót chơi” [ Xuân Diệu]. Phan Đăc Lữ làm thơ như một nhu cầu nội tại.

Ta buồn từ thuở năm nôi
Lời ru của mẹ nghẹn hơi thở dài
Ta buồn từ tuổi lên hai
Gà con mất mẹ xó đời chíp chiu.
[Buồn]
(more…)

Đạt Nhân
Họa 10 bài XEM HÁT BỘI của Phan Đắc Lữ

Họa bài 1.

Ta ngồi trên trướng đã bao lâu
Đôi mắt mờ đeo kiếng đủ màu
Đâu thấy lời hay trang sử trước
Nào hay ý đẹp lớp người sau
Vi hành bớt chuyện dân đưa đón
Thăm viếng bỏ công lính chực chầu
Để biết nhân tình qua thế sự
Mà theo học hỏi nếp trời Âu
(more…)


Thi sĩ Phan Đắc Lữ

Phan Đắc Lữ – Đời và Thơ

Hà Sĩ Phu (Trích bài tựa tập thơ Bốn mùa tôi)

Ai đã từng chia sẻ với Trịnh Công sơn những nốt nhạc Sầu nhân thế, chắc cũng có thể chia sẻ đối chút với “nhà thơ thế sự” Phan Đắc Lữ một tiếng thơ đau đời. Phan Đắc Lữ đau gì vậy?

Ông mất quê:

Còn quê từ tuổi lên mười
Mất quê từ buổi làm người giữ quê
(more…)