Rasul Gamzatov (1923—2003)
Yên Nhiên chuyển ngữ từ nguyên tác Cranes
Bầy hạc trắng
Người lính chẳng trở về
Từ chiến trường máu lửa
Thây không vùi huyệt mộ
Hạc trắng đã hóa thân
Từ độ ấy lâu rồi
Vẫn lượn bay trong trời
Tiếng chim kêu lảnh lót
Ta lặng ngước nhìn trời
Và buồn mãi không thôi
Bay hoài vút trời cao
Từ sáng đến chiều hôm
Đội hình chừa chỗ trống—
Dành cho ta đó sao?
Rồi sẽ có một ngày
Nương theo ngàn cánh hạc
Từ thăm thẳm xanh ngời
Ta sẽ gọi tên người
Những người yêu dấu hỡi
Nơi dương trần cách biệt
Ta gọi hoài không nguôi
Cranes
It seems sometimes the soldiers
Who didn’t come home from the bloody battlefields
Weren’t buried under the ground
They turned into white cranes
That has happened since long time ago
They have been flying and calling
Maybe that’s why we are often sadly
And silently, looking into the sky
They fly and fly up in the sky
They fly from the morning till the night
In their formation there is a space—
Perhaps that space is mine
The day will come for me to fly
To fly with these cranes, flying in the same blue sky
I will be calling from the sky, in the crane’s calling
The names of loved ones that I left on the ground
Rasul Gamzatov
Yên Nhiên chuyển ngữ
Nguồn: Dịch giả gửi