Ngũ Lang
– Đang nhớ nhung ai mà như kẻ mất hồn vậy? Bạn bè đứng trước mặt cả mấy phút đồng hồ mà cũng chẳng thèm để ý?
Vượng quay lên thấy Hùng đang làm mặt khỉ. Vượng siết chặt tay Hùng,
– Bao nhiêu năm nay mày biến đi đâu mất mặt mất mày, Mai, Lan, Hồng, Cúc kiếm mày khắp nơi lại còn đăng báo “Tìm trẻ lạc” nữa.
– Cái thằng này bố láo. Từ ngày còn mài đũng quần ở ghế nhà trường tao đã mang danh là “Người con trai trời bắt xấu” chẳng có ma nào thèm ngó cả thì làm gì có những cái tên hoa lá cành đó kiếm cơ chứ. Kể từ ngày “Lũ chúng ta bạn bè dăm ba đứa” tan hoang, thằng mây trời tung cánh sắt, thằng giang hô cùng biển cả mênh mông; mày lắp cánh phượng hoàng trên vùng “phố núi mờ sương” chẳng còn dịp nào họp lại.
(more…)