Archive for the ‘Trangđài Glassey-Trầnguyễn’ Category

Trangđài Glassey-Trầnguyễn
về chương trình giải phẫu chỉnh hình của SAP-VN (Social Assistance Program for Vietnam)

tay năm ngón
tan vào thành một
em lấy gì
bấu víu giữa cầu tre
cánh tay đoản,
khủy tay buồn, lật ngược,
nó cứng đầu
nên em bảo, chẳng nghe
(more…)

Trangđài Glassey-Trầnguyễn

Chuyện cũng lạ. Tôi đi làm việc ở xa, cả hai năm trời không gặp Trung, vậy mà khi tôi ghé thăm, Trung ôm chầm lấy tôi, và hôn lên má tôi. Rồi không cho tôi kịp thở, Trung cười tung tóe cả căn hộ, và bắt tôi chơi cút bắt. Cả mấy tiếng đồng hồ. Tôi chạy đứt hơi, quanh phòng, rồi lượn quanh cái ghế sofa trong cái âm thanh hỗn độn của tiếng Trung cười vô tư và tiếng TV.
(more…)

Trangđài Glassey-Trầnguyễn


Bird Paradise by Margaret Banson

Những cánh chim thiên đường

sáng.
mẹ hái hoa để riêng kính con yêu
lòng vẫn ước trao tận tay ái nữ
khoảng tử-sinh có cây cầu vô ngõ
mẹ cố sang, tìm chẳng thấu nhịp đầu

chim thiên đường, những cánh hoa cuốn nắng
tung hư không vào giữa ngực thời gian
tóm trời đất, từng cánh xòe kiêu hãnh
mãi vươn ban, dẫu năm nắng, hoa tàn
(more…)

Trangđài Glassey-Trầnguyễn


Nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng, 1986

Nguyễn Xuân Hoàng, người thật, là một con người vui vẻ, ý tứ, kín đáo. Ít ra là trong lần duy nhất tôi gặp ông. Ngoài ra, tôi chỉ thỉnh thoảng giữ liên lạc với ông qua điện thư. Nhưng ông luôn là một người thân thiện, vui vẻ, và lịch sự. Chưa bao giờ ông chậm hồi âm. Chỉ trừ khi tôi gửi email đến địa chỉ đã rơi khỏi quỹ đạo sinh hoạt của ông.
(more…)

Trangdai Glassey-Tranguyen

Từ “Chiếc Chiếu Hoa Cạp Điều”

Gần đây, tôi được dịp đọc lại “Chiếc Chiếu Hoa Cạp Điều” trên trang sangtạo.org. Đọc công khai, đọc bao nhiêu lần tùy thích. Càng đọc, càng thích. Càng đọc, càng u ẩn niềm quê. Càng đọc, càng muốn khóc cho cái điêu linh của quê hương, dân tộc, cho cái nhục nhằn của sinh linh. Càng đọc, càng muốn đi tìm tác giả, để cám ơn ông đã cho tôi được sống với đất nước trong một giai đoạn trước khi tôi chào đời.
(more…)

Trangđài Glassey-Trầnguyễn

Giữa đồng

Tôi không biết mình sẽ đối diện với tang chế như thế nào nếu sinh trưởng trong thời chiến. Tôi là thành viên của ‘thế hệ hòa bình,’ một cái hữu danh vô thực khá mỉa mai mà báo giới quốc tế đã gán cho những người sinh sau 30 tháng 4, 1975 như tôi. Nhưng tôi biết, tôi không thuộc thế hệ hòa bình. Tôi là con đẻ của chiến tranh, một đứa con vô thừa nhận vì những giả mạo danh nghĩa và những ‘hà chính mãnh ư hổ’ dưới chế độ Cộng Sản.
(more…)

Trangđài Glassey-Trầnguyễn

Tôi sẽ làm gì sau khi xẩy thai?

tôi ngồi
nhìn vào khoảng trống
cuộc đời chợt vắng lặng
mọi sự quả phù vân
(more…)

Trangđài Glassey-Trầnguyễn

Thiên Đường tìm thấy

Tôi tìm [lại] chính mình ở Stockholm. Sự tĩnh lặng tuyệt mỹ. Rừng xanh. Gió tơ. Nước trong. Vịnh. Trời xanh. Khí lành. Sự êm ả của đời sống. Nhà văn Phạm Thị Hoài, trong một cuộc gặp gỡ tại nhà riêng của bà ở Berlin, nhớ lại thiên nhiên thanh vắng của Thụy Điển trong một chuyến nghỉ hè gia đình, cảnh đẹp tuyệt vời mà lái xe hàng giờ vẫn không thấy bóng người.
(more…)

Trangđài Glassey-Trầnguyễn
Tặng Cưng

Ảnh xạ ngược

Trên những vách núi thời tiền sử, nhân loại của thế giới hậu hiện đại đã tìm thấy những tác phẩm nghệ thuật ba chiều phức tạp, giật sập định kiến trước nay vốn cho rằng tổ tiên loài người thuở xa xưa chưa phát triển được những cách suy nghĩ và diễn đạt phức tạp phong phú. Những họa phẩm trên vách đá đã phản chứng một cách hùng hồn cái nhìn một chiều trước đây: rằng con người luôn đi trên tiến trình ‘văn minh’ hóa và do đó, tự cho mình khôn ngoan hơn các bậc tiền nhân. Đây là một ‘phản ứng phụ’ của tiến bộ khoa học kỹ thuật vậy.
(more…)

Trangđài Glassey-Trầnguyễn


Creative Paintings by Nick Gentry

hai mươi bốn mẫu tự
một bàn phím
một cái não
một con tim
hai đôi mắt
một đôi tay
những giác quan
cùng x tháng, y ngày, z năm
và những gì đã/đang/sẽ/vẫn xảy ra
một phần trong muôn pháp
một chút của hư vô
(more…)

Trangđài Glassey-Trầnguyễn

Đi tìm hôm qua

Thế hệ của tôi chào đời khi văn hóa dân tộc bị đóng gông và thả trôi trên dòng sông máu. Tức tưởi, thầm lặng, văn hóa chết chìm trên biển đen của một cuộc đổi đời, linh hồn vất vưởng trên ngọn sóng đầu non. Rồi như một ngọn núi lửa nung nấu trong lòng mình bao uất hận, từ trong cái chết, văn hóa bừng lên, hiện về, nhập vào những nhân sinh mới chập chững vào đời, bắt buộc họ phải biết mình. Linh hồn văn hóa dân tộc sãi đôi cánh rộng, ôm choàng lấy những cánh chim Việt đang rong ruổi trên nhiều miền thế giới. Cái gông một ngày kia bỗng tự tan ra, như cái xiềng xích của chế độ đô hộ hay những chủ nghĩa độc tài đã một ngày rơi tõm vào vực thẳm của nguyền rủa và khước từ trên toàn thế giới. Một ngày mới đã tới, không vì ngày hôm qua đã vĩnh viễn đi qua, mà vì ngày hôm qua vẫn còn trong ký ức của ngày hôm nay.
(more…)

Trangđài Glassey-Trầnguyễn

Giữ nước

ru con bằng sóng Trường Sa,
biểu tình trong nước.
xông pha
tại nhà1.
giặc đến, con trẻ, đàn bà2
(more…)

Trangđài Glassey-Trầnguyễn

Tuy lớn lên trong gia đình Công Giáo, nhưng ‘nhà Chúa’ và ‘nhà Chùa’ không xa nhau và không tách biệt đối với tôi từ thưở nhỏ. Ở xóm tôi, thuộc huyện Gò Công, tỉnh Tiền Giang, nhà Chúa chỉ cách nhà Chùa có năm phút đi bộ. Chuông công phu và chuông nhà thờ ngân vang cả vùng, gửi qua bao tầng không gian những thông điệp hòa bình và tin yêu giữa một xã hội túng bấn cả hai.
(more…)

Trangđài Glassey-Trầnguyễn
Thương tặng bác Lê Thị Phát, một bà mẹ Quảng Trị

Mẹ tôi gồng gánh đường xa
gánh đong thương nhớ, gánh quà cho tôi
gánh thương đứa trẻ mồ côi
Mẹ trao tấm bánh lần hồi bữa ăn
(more…)

Trangđài Glassey-Trầnguyễn

Chị ngồi xuống, mở cái giỏ vốn luôn nằm trong cốp xe của Chị, lấy ra bình xịt và giấy lau, rồi chùi rửa mặt mũi cho Anh.  Anh cười thật tươi.  Di ảnh nằm trên mộ bia, phảng phất một khuôn mặt bình thản và thân thiện.  Những trưa hè, Chị về thăm Anh, lái xe một tiếng rưỡi đồng hồ.  Chị trải khăn, nằm xuống bên cạnh bia mộ Anh, đọc sách.  Và như vậy, tuần này qua tuần nọ, Chị về thăm Bố Mẹ chồng, chăm sóc cho gia đình Anh, đưa Bà đi chúc Tết họ hàng.
(more…)

Trangđài Glassey-Trầnguyễn


Portrairt of a Chinese Woman by Yan Zhou Xu

Bài này do Nhật báo Người Việt mời tác giả đóng góp cho mục Diễn Đàn để bắt đầu cho cuộc thảo luận trên mạng dành cho độc giả. Cuộc thảo luận xoay quanh đề tài nuôi dạy con cái, trong tương quan với bài viết “Why Chinese Mothers are Superior” của tác giả Amy Chua, đăng trên báo New York Times ngày 8 tháng Giêng, 2011.

Một số lệch điểm

Trước khi trình bày một số suy nghĩ liên quan đến đề tài này, tôi muốn đưa ra một số nhận xét sau đây:

1. Danh bất chánh: Tự nhận mình là người Hoa, nhưng Gs Amy Chua thật ra là người Mỹ gốc Hoa. Thêm vào đó, tôi cho rằng vì bà kết hôn với một người khác sắc tộc, bà cũng chịu ảnh hưởng ít nhiều từ văn hóa của chồng. Nếu không, bà chắc là ‘vợ Cọp,’ nhất cử nhất động đều bắt chồng phải theo ý mình, và hôn nhân của bà sẽ chịu nạn đồng hóa thay vì là một kết hợp tương kính.
(more…)

Trangđài Glassey-Trầnguyễn

khi gia đình mình đoàn tụ trên xứ sở tự do
mười lăm năm cách biệt
Ba muốn chúng con hạnh phúc và có một tương lai, nên…
Ba chẳng bao giờ muốn kể với con
những ngày lênh đênh trên biển đen vô định
sóng cứ gầm
đêm u mãi, và đen
(more…)

Trangđài Glassey-Trầnguyễn

mười tám
người ta bảo là tuổi trưởng thành
cái gì xảy ra ở sinh nhật thứ mười tám
để đánh dấu sự chuyển tiếp
giữa một trẻ vị thành niên
và một con người độc lập?

mười tám
hay hai mươi
cũng chỉ là một con số
một con số thất bại
vì không nói lên được cái nỗi niềm
của sinh ly
(more…)

Trangđài Glassey-Trầnguyễn

Bà mẹ quê trong thơ Nguyễn Bính đã nén lòng mình để đưa con xuất giá. Bà giấu nỗi xốn xang trong lòng để cho con gái vu quy đi xây dựng hạnh phúc lứa đôi. Bao nhiêu bà mẹ Việt Nam đã thầm gạt lệ để chúc con một hôn nhân hạnh phúc?
(more…)

Trangđài Glassey-Trầnguyễn

Tứ thời

kết mầm cuối hạ
khai dạ xuyên thu
đông ấm duyên cù (*)
đầu xuân khai nhụy

(*) Cù lao chín chữ ghi lòng con ơi!
(more…)

Trangđài Glassey-Trầnguyễn

1. giả ngủ
hắn nằm trên ngực tôi
hé mắt rình
nhắm động tĩnh
rồi nhắm nghiền mắt lại
dù hai mí mắt không cưỡng được
cứ nhấp nháy liên hồi
hắn muốn được ôm thêm một chút nữa
một chút nữa thôi
rồi một chút nữa
nên phải giả đò
ngáy phì phò
phì phò
phì phò
để được tôi ôm
hình như cũng phập phồng
rằng tôi đã biết tỏng
(more…)

Trangđài Glassey-Trầnguyễn

mẹ vòng cổ
ngắm con
trên cánh võng đong đưa
nhìn con thở
nhìn con ngủ
nhìn con lim dim mắt
nhìn con đang giả đò ngáy để nằm nán lại trên mình mẹ
nhìn con đang làm bất cứ điều gì
cứ mãi nhìn con
đến nghiêng cả một bên vai
lệch một bên hông
cong cả cái cổ
hai tay ôm con
tê và mỏi
mà chim-cánh-cụt mẹ
vẫn không chán
nhìn con
mãi

Trangđài Glassey-Trầnguyễn
Nguồn: Tác giả gửi

Trangđài Glassey-Trầnguyễn


V-omen – Phụ bản của tác giả

Trong thế giới Việt hải ngoại

Thế giới đã thu hẹp lại. Ngôi làng thế giới đã là một thực tế. Ngày nay, con người đi lại dễ dàng, trao đổi thông tin trong tít tắt, và gặp gỡ nhau một cách gần như ngẫu nhiên. Khoảng cách địa lý như thể trở nên thứ yếu.

Thế nhưng, không gian Việt lại mở rộng ra, đi vào địa lý và quỹ đạo thế giới. Đôi khi tôi tự hỏi: cái ranh giới giữa Việt Nam và hải ngoại nằm ở đâu?
(more…)

Trangđài Glassey-Trầnguyễn

huyết mạch

từng giọt ngọc
rót vào môi
sáng vành nôi
hơi thở nhẹ

mỗi giọt châu
sánh nhũ đầu
cho thơ nhi
cười rạng rỡ

sữa là huyết
đắm càn khôn
mẹ về con
đời cuộn chảy
(more…)

Trangđài Glassey-Trầnguyễn
Viết riêng cho mùa Xuân đầu tiên của Cưng & Cưng


Hái hoa – Tranh Lê Phổ

Kết mầm cuối hạ
Khai dạ xuyên thu
Đông ấm duyên cù (*)
Đầu xuân nở nhụy

(*) Cù lao chín chữ ghi lòng con ơi! (Ca dao Việt Nam)

ươm mầm Xuân

Không phải lúc nào người ta cũng có thể biết chính xác khi nào một hạt giống bắt đầu ươm mầm, cho dù với bao khám phá và phát minh trong khoa học kỹ thuật hiện đại. Có một loại mầm không chỉ ươm từ một hạt giống, mà từ hai mầm phôi kết hợp với nhau để trở nên một mầm sống thật sự.

Nếu xuân-hạ-thu-đông là việc tự nhiên của đất trời, thì việc gì phải mất công đi ‘ươm mầm Xuân’? Và ‘ươm mầm Xuân’ có phải là một điều khả thi không?
(more…)

Trangđài Glassey-Trầnguyễn

– Nè!
Sao mà mất lịch sự quá vậy!
Cứ nằm đè lên mình người ta,
Còn chóp chép cái miệng,
Khoe cái môi hồng cong cong!
Lại nằm bật ngửa ra khoan khoái
Ngáy khì khì
Sau khi đã ngậm vú
Gần cả tiếng đồng hồ!
Nút, mà có nuốt không vậy?
Hay chỉ giả bộ ngậm chơi?
Ăn gian quá đi thôi!
(more…)

Trangđài Glassey-Trầnguyễn

Văn tế thập loại thuyền nhân

ba thập niên trôi qua
đời rẽ sang thế kỷ
tưởng niệm thuyền nhân xưa
cùng xếp thuyền tâm ý
(more…)

Trangđài Glassey-Trầnguyễn

Bài viết này khởi đi từ cuộc viếng thăm năm 2008 của tác giả Trangđài Glassey-Trầnguyễn tại Đại học Cornell, nơi mà cô là học giả thứ hai được mời để thuyết trình trong chuỗi Ethnography Workshop cho Ngành Nhân Chủng Học. Tác giả cũng là học giả Việt gốc Mỹ và gốc Á đầu tiên thuyết trình trong chương trình này.

Phần kết của bài viết này, “Thay Lời Kết,” được tác giả dịch từ chung khúc của bài thuyết trình tại Cornell. Một dị bản của bài thuyết trình này cũng được xuất bản trong một chương của tuyển tập “Forgiveness: Probing the Boundaries” do Nhà xuất bản Inter-Disciplinary ấn hành tại Anh quốc năm 2009. Bài viết có những hồi tưởng về thời gian tác giả thực hiện nghiên cứu về người Việt tại Bắc Âu năm 2004-05, dưới sự bảo trợ của chương trình Fulbright, thuộc Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ. (Chú thích của thư viện)
(more…)

Hôn

Posted: 26/04/2011 in Thơ, Trangđài Glassey-Trầnguyễn

Trangđài Glassey-Trầnguyễn

hai chân rón lên
hai tay quơ liên hồi
chụp, bám, bấu
vào chân, vào quần,
vào tay, vào áo,
vào bất cứ thứ gì có thể bấu vào
trên người đối tượng
cả người nhún nhẩy
lúc lắc
chân run
(more…)

Trangđài Glassey-Trầnguyễn

cuộc đời = phân mảnh

‘Defragmentation,’ một thuật ngữ của kỹ thuật tin học cho hệ thống Microsoft, xin tạm dịch là ‘chống phân mảnh,’ là một việc cần thiết cho những máy vi tính được cài hệ thống này. Sau một thời gian sử dụng, các tập tin (files) cần được ‘nối thành một mảnh’ để người sử dụng không phải nhảy cò cò khi muốn mở tài liệu trong máy.

Nếu quá trình này có thể được áp dụng vào đời sống, thì tâm tư con người có lẽ không còn vương vấn, chẳng phải bâng khuâng, bất cần xao xuyến. Chúng ta sẽ không phải ‘nhảy cò cò’ trong tình cảm, hay trong suy nghĩ. Cũng có nghĩa là: chán ngấy!
(more…)

Trangđài Glassey-Trầnguyễn

trên chiếc bàn gỗ thông bán nguyệt
có những vết hằn khuyết dạ li chi
bấu vào những sớ gỗ mềm
cuộn vào những vân gỗ trôn ốc
(more…)

Trangđài Glassey-Trầnguyễn

được sinh ra…

Thuyền nhân Việt Nam, sau gần bốn thập niên định cư ở nhiều miền thế giới, vẫn giữ trong căn nhà tâm thức của mình những chuyến đi định mệnh, đã đưa họ rời quê hương, đi vào một thế giới vô định. Có người sinh ký, gửi thân nơi đất khác. Có kẻ tử quy, xác lờ lạc giữa hải triều.

Thuyền nhân Việt đã dùng nhiều cách để mời nhau – và mời cả cộng đồng thế giới – đi vào căn nhà tâm thức của mình. Từ những văn đàn, văn khố, cho đến những ngày tưởng niệm, những bia mộ được trùng tu, tất cả những điều này thể hiện một sự chiêm niệm và tưởng niệm về giai đoạn lịch sử này.
(more…)

Trangđài Glassey-Trầnguyễn

trên bàn sinh
mẹ như chịu đóng đinh
hai tay giang ra
người duỗi thẳng, bán thân bất động
nửa phần trên tỉnh
nửa phần dưới mê
dao mổ xuyên thấu
muôn bề

trong cuộc lâm bồn
mẹ hiệp thông cùng mầu nhiệm khổ giá
mẹ vượt qua cái chết
để khải hoàn trong con
(more…)

Trangđài Glassey-Trầnguyễn

phải lòng

Ngay từ trước khi gặp mặt, tôi đã biết mình sẽ phải lòng ‘người ấy.’ Khi gặp rồi, thì mới biết cái kinh nghiệm phải lòng kia nó vượt quá cái giới hạn chữ nghĩa và tầm hiểu biết của tôi đến nhường nào.

Vậy như thế nào là phải lòng một người?
(more…)