Tôn Nữ Thu Dung
Tôi không thể chìm theo ngày bất ổn
Khi quanh mình chấp chới những gươm dao
Lời tận tuyệt khắc lên triền ảo vọng
Cơn gió về xua lạnh giấc chiêm bao.
(more…)
Tôn Nữ Thu Dung
Tôi không thể chìm theo ngày bất ổn
Khi quanh mình chấp chới những gươm dao
Lời tận tuyệt khắc lên triền ảo vọng
Cơn gió về xua lạnh giấc chiêm bao.
(more…)
Tôn Nữ Thu Dung
Thiếu nữ và hoa mimosa
dinhcuong
Mùa Xuân ngại ngùng lối nhỏ
Khẽ thôi, vạt nắng lưng đồi
Cánh bướm chao vờn trước ngõ
Mơ hồ nhặt sợi tình rơi.
(more…)
Tôn Nữ Thu Dung
Đêm thắp muộn một vì sao bé nhỏ
Chuông gió reo khắc khoải phía hiên người
Sương có lạnh hững hờ trên lối cỏ
Tiếng muôn trùng vang mãi ở tim tôi.
Lời tiễn biệt buốt nửa vầng trăng khuyết
Bước chân nào nhẹ quá, rất tinh khôi
Như sợi gió thoáng qua vườn rêu biếc
Còn dư âm rộn rã tiếng ai cười.
(more…)
Tôn Nữ Thu Dung
Chiếc lá hình giọt lệ
Rơi…
chao nghiêng trong chiều
Có lẽ nào buồn thế
Thôi cũng đành …
lãng phiêu.
(more…)
Tôn Nữ Thu Dung
uống ư, một ngụm chiều rơi lệ
và một bình đêm rót rất đầy…
(Mai Thảo)
Có những trái tim màu khói nhạt
Khẽ chạm vào thôi đủ tổn thương
Xô tôi, biển có còn xanh ngắt
Và có gào lên khúc đoạn trường.
(more…)
Tôn Nữ Thu Dung
Gác kiếm người xưa quy ẩn
Giang hồ chưa chắc lòng nguôi
Chỉ sợ nhớ thời giông bão
Lời thề lại xóa mất thôi
Qua sông, mịt mờ cố xứ
Ngửa tay, hứng giọt sương buồn
Tiếng sóng, tiếng lòng tan vỡ
Cuối trời… mây khói mênh mông…
(more…)
Tôn Nữ Thu Dung
Có thể nàng yêu tôi vì tôi trót mang tên một bài hát mà nàng vô cùng yêu thích: KHÚC THỤY DU.
Cái tâm cảm buồn mênh mang đó trôi dài suốt thời gian yêu nhau.
Nàng đã là một bé con xinh xắn, một yểu điệu thục nữ, một mẹ hiền vợ ngoan đúng nghĩa…
Nói về một điều gì đó đã mất đi lúc nào cũng đầy bâng khuâng tiếc nuối và long lanh hoài niệm… luôn luôn là vậy.
Tôi phải bắt đầu từ đâu trong quãng đời dài nhưng quá mơ hồ như thế???
(more…)
Tôn Nữ Thu Dung
Mở lòng tay,
những ngón hoa.
Khúc phiêu du
rớt
trong tà huy say.
Một phù vân
thảng thốt
bay.
Vầng trăng xanh
lỡ
lưu đày kiếp xưa. (more…)
Tôn Nữ Thu Dung
Góc phố
đêm dài tự hỏi
Mùa yêu
lạc mất phương nào
Đường mây ai còn rong ruổi
Chim bằng cánh mỏi… nghiêng chao.
(more…)
Tôn Nữ Thu Dung
Thiếu nữ trên đồi Đà Lạt
dinhcuong
Hạnh phúc nàng như sương
Tan trong mùa nắng cũ
Nằm chờ từng bước chân
Đi về trong giấc ngủ
Hạnh phúc nàng như hương
Phai trên tờ lá rũ
Hạnh phúc nàng như gai
Xướt đau lồng ngực tối
Ngàn năm chưa phôi phai
Những lời tình gian dối
Hạnh phúc nàng như gai
Xót xa từng lời nói
(more…)
Tôn Nữ Thu Dung
Ta tìm thấy trong ta
Một niềm tin khánh kiệt
Đêm vô vọng sương nhòa
Óng ả niềm ly biệt.
Ta tìm thấy trong ta
Tàn tro khuya khoắt lạnh
Tay chặn lời bi ca
Từ môi người trổ nhánh.
(more…)
Tôn Nữ Thu Dung
Đừng đổi em bằng một nỗi đau
Từng đêm nghe lạnh buốt chiêm bao
Tiếng chim thảng thốt dòng sông trắng
Đừng hỏi vì sao lạc mất nhau…
Đừng đổi em bằng một trái tim
Đôi khi lỗi nhịp phải đi tìm
Thoáng hiện trong màu tan vỡ ấy
Một vầng trăng cũ vẫn y nguyên…
(more…)
Tôn Nữ Thu Dung
Chim núi cất lời ca
Rồi bay về cõi Bắc
Tiếng ca, ồ tiếng ca
Khốc liệt hơn tiếng khóc
Rừng bỗng run lá cây
Giông tố nào đã dậy
Đời hiu quạnh tháng ngày
Tìm nhau hoài chẳng thấy
(more…)
Tôn Nữ Thu Dung
Nụ hôn giờ trống không
Chiều mệt mõi rượu nồng
Đời như không còn nữa
Một ngày qua mỗi buồn
Tóc phù du thôi xanh
Sao mà mưa đoạn đành
Nâng ly chìm hồn vía
Rượu cuồng điên lời kinh
(more…)
Tôn Nữ Thu Dung
Đôi mắt nào thiên thu
Nhốt chặt vầng trăng nhỏ
Đôi mắt nào âm u
Khép bờ mi tóc cỏ
Đôi mắt nào mưa bay
Trong mùa trăng tiễn biệt
Đôi mắt nào thơ ngây
Giữa giòng sông nước biếc…
(more…)
Tôn Nữ Thu Dung
Mưa có còn rơi trên lối xưa
Hàng me bàng bạc thuở giao mùa
Dấu chân chim sẻ về trong gió
Hồn lá êm đềm xanh giấc mơ
(more…)
Tôn Nữ Thu Dung
Mùa về thay lá hàng cây
Dặm đường mây trắng còn bay theo người
Lá hồng rơi, lá hồng rơi
Vàng son ngày cũ lỡ trôi theo dòng (more…)
Tôn Nữ Thu Dung
Một thời Imex 1981, tặng Văn
Mỗi buổi sáng ngồi dưới gốc me
Uống cà phê
Chờ mua hàng Imex
(Lá vẫn xanh một màu mộng tưởng
Hồn vẫn xanh một màu viễn du
Mộng và thực nói cho cùng chỉ một)
(more…)
Tôn Nữ Thu Dung
… Bên bờ chiêm bao tôi choàng tỉnh giấc
Thấy bóng trăng soi xanh biếc trên vai
Nghe chừng đâu đây tiếng người trong vắt
Theo gió liêu trai câu hát Nam Ai…
(Hoàng Ngọc-Tuấn)
Vườn cỏ nằm chờ nắng, xanh đến ngút ngàn trong chiều hanh hao, những cây Ngô Đồng cao loáng thoáng màu hoa phơn phớt tím… Tiếng chim về ríu ra ríu rít trên cành đào, cành ổi. Mùi ổi chín thơm phức trong chiều muộn, Vân Anh nhón chân cắn trái ổi trên cành làm xao xác bầy bướm hoang vỗ cánh bay lên, tiếng Vân Anh cười giòn tan một mình trong gió… Vân Anh là tên của một nàng tiên bị đọa trong câu chuyện “Ngọc đến Lam Kiều”, tôi không phải là chàng thư sinh trong truyện nhưng tôi vẫn điên cuồng yêu hậu duệ của nàng tiên xưa… Đôi mắt đen tròn của Vân Anh lấp láy qua vòm lá thấp:
– Hát cho Vân Anh nghe đi Tấn.
(more…)
Tôn Nữ Thu Dung
Tôi đến phòng giáo dục trình diện vào một buổi sáng mùa thu. Đúng như trong sách vở: “một buổi mai đầy sương thu và gío lạnh“, mưa từ mặt sông bay hắt lên càng ray rứt trong tôi nỗi nhớ nhà. Người nhận giấy giới thiệu của phòng đọc quyết định và phán một câu:
“Lên núi!”
Một người khác ngồi bên cạnh (chắc là phó phòng) liếc tờ giấy, ngẩng lên nhìn tôi, rồi cản:
“Cô này đậu đầu khóa, có danh sách ở trường điểm thành phố, nhưng vì lý lịch nặng… hơn nữa cô ấy là một nhà văn.”
(more…)
Tôn Nữ Thu Dung
Em ở phương nào xa khuất quá
Cầm tiêu hợp tấu biết tìm đâu
Lang thang muôn nẻo đường phiêu dạt
Chìm nổi trong ta khúc Phượng Cầu
(more…)
Tôn Nữ Thu Dung
Tôi muốn biết những người đang ở đó
Có bao giờ nghe gió nhắn gì không?
Tôi muốn biết đất trong vườn hoang dại
Vừa nở thêm được mấy nụ hồng.
(more…)