Mang Viên Long

Thiếu nữ với hoa sen – Tranh Tô Ngọc Vân
Nơi mà Khương và Lý hẹn gặp cũng là chỗ cũ – quán café có cái tên gợi cảm: “Quán Sen Hồng”. Khu vườn rộng chừng hai hecta được chủ nhân thiết kế bằng nhiều ngôi nhà sàn lợp tranh – nhà nhỏ thì chỉ kê được một chiếc bàn và bốn ghế – nhà lớn, có thể từ 2 đến 4 bàn. Có một dãy nhà sàn nằm sát bên bờ hồ đầy sen hồng ngan ngát hương mà Khương rất thích! Chiều nay Lý đã đến sớm – trước giờ hẹn, để chọn cho được chỗ ngồi cũ mà cả hai vẫn thường đến ngồi. Dạo này – ở đâu, từ chốn phố xá phồn hoa, cho đến các thị trấn, làng xã xa xôi – quán café đã mọc lên ngày một nhiều! Sẵn đất rộng không kinh doanh gì được vì nằm sâu trong hẽm, hay vườn tược trồng trọt thất bát chẳng kiếm được bao nhiêu – và nhất là, nhìn thấy không có nơi yên tĩnh, thoải mái để mọi người tìm chốn thư giãn ngày một đông – các quán café đã âm thầm mọc lên như nấm! Tên của mỗi quán đọc lên nghe đều êm tai, thơ mộng, và hấp dẫn lạ! Có lẽ chủ nhân cũng đã phải tốn nhiều thời gian để “sáng tác” ra những cái tên gọi đầy “chất thơ” vậy? Lúc ngồi chở Khương, Lý cũng thường lấy “đề tài” tên quán mà ngẫm cười khi anh liên hệ nó với những “nhà thơ” ngày một đông đảo, sung sức đến nỗi mỗi ngày có thể tuôn ra đến cả chục bài? Lý lại nhớ đến lão Bùi ở cạnh nhà – từ nhỏ đến lúc gần 60 không đọc thơ – nay bỗng làm thơ ào ạt, rất chịu khó đi đến nhà bạn bè hàng xóm để “tiếp thị”, và còn nhờ chỗ dịch vụ vi tính photocopy in ra hằng trăm tờ “thơ bướm” để “chia sẻ” với những người đi đường! Còn café, quán nào cũng đông kín người – nhất là hai hôm thứ bảy và chủ nhật! Đôi khi Lý ngồi chờ Khương hay Bích Ngọc đến – lơ mơ với ngụm café, điếu thuốc – anh cũng cảm thấy nhu cầu tìm nơi yên tịnh tươi mát để tạm quên cuộc sống đang ào ạt ngoài kia là một lý do chính đáng bởi vì đâu còn có nơi nào trong cái thị trấn nhỏ này dành chỗ cho họ? Đất cát được quy hoạch cho chợ búa, bến xe, khu dân cư, khu công nghiệp, công sở hết rồi – nếu có còn chăng, là một khu “công viên” hoang phế, bụi bặm, xơ xác mà chỉ có bọn trẻ con mới đến đó để chơi giỡn chốc lát vào buổi chiều khi không còn biết lang thang ở đâu! Quán café dần dà mọc lên có thể là một tín hiệu tốt hơn là những quán nhậu! Không khí ô nhiễm ồn ào ở những chốn ấy quả thật sẽ làm khô cứng tâm hồn con người bời mùi rượu, thịt cá tôm các loại, đặc sản, thuốc lá, khói un của các bếp nướng, và sau cùng là mùi son phấn nồng nặc …
(more…)