Văn Công Mỹ
Đất nước hỗn mang thời dịch bệnh
Người với người rúm ró nghi nhau
Nụ cười nở giấu bao dòng lệ
Trong tiếng pha lê vỡ tiếng sầu
(more…)
Văn Công Mỹ
Đất nước hỗn mang thời dịch bệnh
Người với người rúm ró nghi nhau
Nụ cười nở giấu bao dòng lệ
Trong tiếng pha lê vỡ tiếng sầu
(more…)
Văn Công Mỹ
Ở một nơi mà thánh thần quên lãng
Tôi gầm gào như con thú bị thương
Vùng đất này có tên gọi quê hương
Sao nham nhở nhiều cây-đời trốc gốc
(more…)
Văn Công Mỹ
Người ta chở mai
đón xuân
Tôi đèo em
với tưng bừng phía sau
Kể đi em
những cơ cầu
chuyện đời năm cũ
hai màu trắng đen (more…)
Văn Công Mỹ

Phụ nữ và hương hoa dại – Văn Dương Thành
Nụ tình bao năm ấp ủ
Tinh sương nở một hoa này
Bởi chốn trần gian vướng nợ
Quẩn quanh hoài chút hương bay
(more…)
Văn Công Mỹ
Đi. Đi, em. Chúng ta ra công viên
Bầu trời hôm nay mây trắng rất hiền
Câu nói chào nhau… nhẹ nhàng trong gió
Tụi mình thầm thì… hai tiếng thiêng liêng
(more…)
Văn Công Mỹ
Em hát những lời gì buồn bã
Ngậm ngùi tự thuở mới nghe đau
Bài ca khô khàn như bóng quạ
Ngập ngừng vết dịch chuyển bọ sâu
(more…)
Văn Công Mỹ
Ngày con đỏ hỏn chào đời
Mẹ cha ngọng nghịu à ơi dỗ dành
Ông bà bối rối đi quanh
Đất. Trời. Cỏ. Lá… bỗng xanh lạ thường !
(more…)
Văn Công Mỹ
Vẫn là em tự ngàn xưa
Áo tinh khôi níu gió đùa bước chân
Môi hồng biết níu thanh tân
Em độ lượng níu thanh xuân cho chồng.
(more…)
Văn Công Mỹ
Con chim đậu xuống sân nhà
Ngậm theo cọng cỏ thật thà làm duyên
Thôi đừng mỏi cánh bay nghiêng
Lồng anh sơn phết rất hiền chim ơi
Có con chim ghé bên đời
Thẩn thơ ngơ ngẩn bỏ trời thẫm xanh
Mải mê vì cuộc loanh quanh
Cây cao bóng mát dỗ dành tóc tơ
Có người con gái ngây thơ
Theo tôi ướt đẫm gió mưa cuộc đời !
(more…)
Văn Công Mỹ
Giật mình cất tiếng gáy chơi
Chùm sương rớt động hiên đời mốc xanh
Cũng vì bữa nọ loanh quanh
Đến nay bóng cỏ
Vầng trăng ngóng hoài.
(more…)
Văn Công Mỹ
Thở ra một hơi dài
Nhẹ tênh oan khiên cũ
Hít vào ngọn gió mai
Sầu tinh khôi hé nụ.
(more…)
Văn Công Mỹ
Theo chân ngày trăng mọc
Lạ lùng tháng ba âm
Cát vàng hơn bữa trước
Sóng lặng rất âm thầm
(more…)
Văn Công Mỹ
Lời thơ tôi tệ như tôi
Có canh tân cũng rã rời vô duyên
Cũng may còn biết yêu em
Tôi đem ván mục đóng thuyền chở thơ…
(more…)
Văn Công Mỹ
Thơ chép thả xuống sông
Vọng âm không trở lại
Bèo bọt hoa trôi chăng
Sao đời ta trôi mãi?
(more…)
Văn Công Mỹ
Một chút nắng
Một chút mưa
Chút hoa
Chút lá
Cho vừa câu thơ
Thêm thương nhớ
Với mong chờ
Dầy lên một gã…
Dại khờ yêu em.
(more…)
Văn Công Mỹ

The three candles – Marc Chagall
Đêm mơ thấy bóng mặt trời
Nhảy trên lộc biếc rạng ngời sắc xuân
Cuối ngày nguyệt tận bâng khuâng
Tôi-cây- nến nguyện thắp mừng tuổi em
Vẫn tà áo lụa nghiêng nghiêng
Lối lên chùa cổ ngoan hiền bước em
Khúc nhang vòng khói bay lên
Mùi hương thiếu nữ linh thiêng thuở nào
Đêm trừ tịch với muôn sao
Mênh mông trời đất ngọt ngào môi em.
(more…)
Văn Công Mỹ
Đôi khi ngồi lại bên quán nọ
Ngó con cá quẫy nhánh sông này
Thấy trong bèo bọt chùm hoa nở
Chút bùi ngùi lạnh sớm sương bay
(more…)
Văn Công Mỹ
Thoảng mùi thiếu nữ hôm xưa
Mù đêm nguyệt tận gió lùa liếp hiên
Liếc màu da trắng em nghiêng
Một tôi vô đạo bỗng hiền như kinh.
(more…)
Văn Công Mỹ
Sóng suốt kiếp lênh đênh
Đâu hay mình phận bạc
Trong chập chùng lặng thinh
Vẫn ngàn năm biển hát.
(more…)
Văn Công Mỹ
Giọt mưa trôi nổi bên trời
Sợi dài sợi vắn cho đời tiếng reo
Chỉ là hạt nước lên theo
Muôn năm ân sủng sáng chiều lung linh.
(more…)
Văn Công Mỹ
Hổm rày cơn bão đi qua
Hiếm hoi sợi nắng nhạt nhòa trong con
Đâu như ngoài ấy mưa dồn
Trái tim nín thở ngực cồn cào đau
Ngõ về xa tắp đã lâu
Nghe trong ngọn cỏ nhuốm màu hư hao
Tay gầy Má vuốt xanh xao
Lệ linh hiển đó, sóng gào con nghe
Má ơi, mai nữa con về
Đứa con bất hiếu xa quê tháng ngày.
(more…)
Văn Công Mỹ
Tiếng chim lùa qua kẽ lá
Xôn xao sợi nắng nghiêng về
Em có thấy ngày rất lạ?
Môi hồng mắt biếc đam mê
(more…)
Văn Công Mỹ
Mưa qua kẽ lá nghiêng kề
Một hồn tôi ướt đầm đìa giấc khuya
Kể từ lạc bước xa quê
Đôi chân chới với ngõ về rất xa
Sợi u uẩn đến bên nhà
Thầm thì chuyện kể thật thà mỗi đêm
(more…)