Posts Tagged ‘Đinh Thị Thu Vân’

Đỗ Trường


Nhà thơ Đinh Thị Thu Vân

Khi Đinh Hùng rời cõi tạm vào chớm thu 1967, thì tưởng chừng vòm trời thi ca đã để lại một khoảng trống không thể bù đắp. Nhưng may mắn thay, đúng mười năm sau (1977) thì tình yêu, khát khao, sự cuồng say đến tận cùng ấy được sống lại bởi Đinh Thị Thu Vân. Có lẽ, con đường thơ độc đạo còn dang dở ấy của Đinh Hùng, được tiếp nối, và mở ra bằng hồn thơ Đinh Thị Thu Vân chăng? Dù thơ ca của hai thi sĩ này có ngôn ngữ, hình thức, thể loại rất khác nhau. Và cũng chẳng hiểu, hai thi sĩ họ Đinh này có quan hệ (huyết thống) gì hay không? Mà làm cho tôi, khi đọc Đinh Hùng nhớ đến Đinh Thị Thu Vân, và đọc Đinh Thị Thu Vân lại nhớ đến Đinh Hùng. Và có thể nói, hình tượng cái tôi trữ tình, và phương pháp tu từ, mang tính tự sự là nghệ thuật đặc trưng đã làm nên hồn vía thơ ca Đinh Thị Thu Vân.
(more…)

Phạm Đức Nhì

dinh_thi_thu_van
Nhà thơ Đinh Thị Thu Vân

Gặp Tác Giả Trên Facebook

Tôi đua đòi chơi trò viết lách đã khá lâu. Mấy bài thơ con cóc, tạp bút, bình thơ – nhờ internet – được bạn đọc chuyển đi khắp bốn phương trời Á Âu Mỹ Úc. Nhưng với Facebook thì tôi là anh lính mới tò te, như người chơi cờ “chưa sạch nước cản”. Có người bạn văn nhắn “Anh cứ vào trang FB của tôi là có đủ”. Tôi không biết trang FB của bạn nằm ở đâu và làm sao vào được nên lặng lẽ tảng lờ. Tôi tự mò mẫm nên cả mấy tháng trời quay đi quẩn lại cũng chỉ có mấy người bạn lèo tèo.

Một tối tình cờ trên trang facebook của mình, dưới tiêu đề People You May Know (những người bạn có thể biết) thấy khuôn mặt một phụ nữ đeo kính cận trông rất hiền và buồn tôi có cảm tình ngay, bấm vào “mutual friends” (bạn chung) thấy có tên một người quen, tôi mừng quá đưa mũi tên vào Add Friend (thêm bạn) bấm mạnh rồi hồi hộp chờ đợi.
(more…)

Hà Khánh Quân

bia_dung_troi_nua_tinh_yeu_mang_phan_co

Yêu, được yêu là tuyệt đỉnh của hạnh phúc.

Thất tình là nét đẹp tuyệt vời của tình yêu.

Mỗi đời người, có thể, ai cũng được chiêm ngưỡng nét đẹp này của chính mình.

Thất tình trở thành nguồn chất liệu sinh động của thi ca.

Tôi lẩm cẩm muốn làm thơ thất tình mà không thành. Khó, không khó. Dễ không dễ. Tất cả tùy thuộc vào tính trung trực của tình yêu. Tiếng nói của trái tim vốn khó nghe, càng khó nghe hơn khi phải lặp lại.

Với những người làm thơ, tôi nghĩ, họ được thất tình hơn là bị thất tình. Từ đầu thập niên 70, năm tôi 29 tuổi, tôi đã nhận ra chuyện thất tình quả là không dễ dàng. Không yêu, không được yêu lấy gì để thất tình ?
(more…)