Archive for the ‘Nguyễn Lương Vỵ’ Category

Nguyễn Lương Vỵ

hoa_hue_2

I.

Về đứng bên mồ em
Hình như em đi vắng
Hình như bông huệ trắng
Đang gọi bóng mây xa
Hình như trưa vút qua
Hình như thây ma khóc
Dưới mồ chưa khô tóc
Trên đời chưa phai màu
Á đù em đi đâu
Á đù vang tiếng hú
Cơn điên vô sở trú
Cơn điên vô sở cầu
Câu thơ bầm huyết đau
Câu thơ trào huyết nhớ
Mộ còn xanh hơi thở
Trưa còn xanh chiêm bao
Mây trắng bay trên cao
Hay em là mây trắng?!
Cơn điên gào thinh vắng
Cơn điên gào đời điên…
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

phat_quan_am

Trưa ở chùa Linh Ứng

Tặng Nguyễn Lương Việt

Quán Thế Âm trắng lóa
Dưới bầu trời xanh lơ
Dấu chân ai bơ vơ
Đi về đâu chẳng biết
Đứng im nghe tha thiết
Sinh linh hát trên cao
Tượng La Hán huyết trào
Đá reo năm tháng cũ
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

nguyen_luong_vy_2
Tác giả

Tình ca ngựa

1.
ngựa về núi đá đầu thai (*)
trời đất động kinh một hai
ba bốn lần tung cánh vạc
năm sáu bận bủa lưới chài
vớt lên lục bình lục bát
gửi về ngày mốt ngày mai
thở rất nhẹ nghe đêm nhắc
tình ca khắc vợi tên ai…
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

bia_tram_nguoi_qua_buoc

Những ngày đầu của tháng Tư hoài niệm, nhà xuất bản tuần báo SỐNG, quận Cam, Calif., đã ấn hành thi phẩm “Trạm Người Quá Bước” của nhà thơ Lê Giang Trần, cũng là thi phẩm thứ 2 của ông, sau 33 năm lưu vong, định cư trên đất nước Hoa Kỳ.

Thi phẩm được in theo khổ 8.5×5.5inch, dày 160 trang, trình bày đẹp, trang nhã. Hình bìa do Bùi Thanh Liêm, người bạn thâm giao (đã quá cố) của nhà thơ vẽ. Thư pháp đề tựa: Nguyễn Đại Giang, thư pháp diễn thơ: Phùng Quang Hòa. Thơ phổ nhạc của Việt Dzũng, Lê Uyên Phương, Thu Hồ và tác giả. Ảnh tác giả của Vũ Đình Trọng, Phạm Duy Quang. Hình vẽ tác giả của Phạm Công Thiện, Khánh Trường, GÚC. Phần trình bày trang trong do chính tác giả thực hiện.
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

doan_van_vuon

Phiên tòa Đoàn Văn Vươn
Ôi uất nghẹn tiếng thét
Đôi mắt Đoàn Văn Vươn
Thẳm sâu bao oan nghiệt

Cái ác không tả xiết
Súc vật đành chào thua
Phiên tòa là kẻ cướp
Công lý là trò đùa
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

nguyen_luong_vy-uyen_truong
Tác giả qua nét vẽ Uyên Trương

Gọi lá trong mưa gọi mưa trong lá
Gọi ta sát vai bóng-lạ-đầu-mùa
Gọi Sonata trăng xanh trở dạ
Âm cầm dương sóng sánh mưa mưa mưa

Lá lá lá buốt âm đời nức nở
Mùa buông tay theo giọng nói tro than
Mùa thức đậm mắt tre già nuối nhớ
Mùa vời trông sông tím máu ly tan
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

huu_loan
Thi sĩ Hữu Loan (1916-2010)

I.
Tím chiều hoang biền biệt [1]
Biền biệt tím chiều hoang
Tím một trời thương tiếc
Một đời thơ lẫm liệt
Thi sĩ khóc không lệ
Mà không quên niềm đau
Thân cong lưng thồ đá
Thơ thẳng lưng ngẩng đầu
Huyền thoại tím huyệt sâu
Cỏ vàng trên mộ chí
Thi sĩ gọi tên nàng
Hư không vang rền lệ
Nhắn mây trên đèo Cả
Hãy mau về Nga Sơn [2]
Chít khăn tang đầu núi
Thắp ngọn đèn cuối sông…
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ
Gửi các con Nguyệt Quế, Quế Phương

nguyen_luong_vy

I.
Viết thư thăm con, năm cùng tháng tận. Viết xong, xóa, xé đi mấy bận. Mấy bận chữ rưng rưng, lạc dấu sai dòng. Mỗi bận một niềm quê, ngọn rau dền linh mẫn. Mắt lá đăm đăm từng trận gió khôn khuây. Khôn khuây tiếng khóc con khi mới chào đời đỏ hỏn. Khôn khuây sinh linh vẫn còn réo rắt núi sông nầy. Con nào hay huyệt đã lấp đầy. Huyệt vô chung vô thỉ òa bay. Gọn lỏn trò chơi của trời Cha đất Mẹ. Con ơi, nghĩa vô biên vô tận trong lòng tay. Lời huyết thệ tình reo theo lá thắm. Cố cựu thanh tân tung ngần ánh biếc. Tử biệt sinh ly vốn đã lâu rồi. Người bạn nhỏ! Cố lên! Chơi tất. Chơi tận cùng, chơi nghiệp chơi duyên, chơi bầm gan tím mật. Kiếp con người hà tất vô vi ?! Người bạn nhỏ! Cố lên! Sấm rền chớp giật. Trả nợ cái Không cái Có. Sá gì?!
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

song_cuu_long

1. Chảy

Chảy theo sông chín rồng
Ngóng mây bay bảy núi
Nghe kinh trong hạt bụi
Cúi xuống nhặt bóng người
Bóng ma xưa lầm lũi
Túi mật bỗng khô ran
Vì trong câu hát xẩm
Rờm rợp gió bên trời
Chảy theo sông vọng cổ
Bay theo mây hát rong
Mắt sinh linh rực hồng
Môi sinh linh rực lửa
Rồng quẫy đuôi nhớ em
Từ thượng nguồn biệt xứ
Từ lâu thương nhớ nhau
Chảy theo sông thiếu nữ
Xỏa tóc bay theo chim
Bìm bịp kêu tội nghiệp
Suốt đời ta đi tìm
Ôi âm vang chiêm chiếp
Mồ côi trọn kiếp thôi
Chảy theo sông thiêm thiếp
Bay theo mắt bóng đò
Neo hồn ta ướt sủng
Những phương trời nắng reo
Chảy theo sông tinh huyết
Bay theo núi tinh âm
Dồn trong tay một bụm
Sinh linh không chốn về…
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ
Giỡn mặt Nguyễn Tôn Nhan lục bát ba câu

li_bai-du_phu

I.
Ba câu nghĩ cũng hơi nhiều
Mần hai câu rưỡi thử liều hòa âm
Cù thằng câm…

II.
Thâm u cu gáy hột cườm
Hồng lê nay đã chín hườm chúng em
Đừng nói thêm!!!

III.
Thèm gieo cái chữ lên cồn
Lau thưa phơ phất cái hồn âm dương
Thấm cái sương…
(more…)

Tận thế?

Posted: 20/12/2012 in Nguyễn Lương Vỵ, Thơ

Nguyễn Lương Vỵ

mayan_prediction

Tận thế?! Nếu tin đồn là thật
Tử sinh nhốn nháo sẽ im ru
Người-Ma mừng húm quên còn-mất
Mặt đất tro bay sạch oán thù

Nghiệp chướng sẽ tan theo tịch mịch
Ông trời bà đất rất hồn nhiên
Mênh mang thiên địa tròn xoe mắt:
Lóng lánh âm vang mưa rất điên!
(more…)

Cuối năm

Posted: 16/12/2012 in Nguyễn Lương Vỵ, Thơ

Nguyễn Lương Vỵ

drink_alone_2

Cuối năm mần một bài thơ
Vu vơ lục bát, ngẩn ngơ lục bình
Người xa, bụi đỏ run mình
Sao khuya chớp tắt lung linh giọt đàn
Ta gần, sương cũng vừa tan
Chuông ngân ánh bạc lạnh tràn qua vai
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

violoniste_blue-marc_chagall
Violoniste blue – Marc Chagall

1.
Quán khuya, xám tím nâu ơi
Chào em mắt biếc trùng khơi gọi về
Cám ơn một cốc cà phê
San Jose San Jose ấm lòng…
(more…)

Thiên tai

Posted: 10/11/2012 in Nguyễn Lương Vỵ, Thơ

Nguyễn Lương Vỵ


Từ trái: Võ Chân Cửu và Nguyễn Lương Vỵ bên mộ Nguyễn Tất Nhiên ngày 06.11.2012

I.
Bạn nằm im dưới cỏ
Ta ngó lên trời xanh
Rít hơi thuốc rất nhanh
Đọc câu thơ trên mộ
Trong tận cùng khốn khổ
Là tận cùng hân hoan
Chữ vắt kiệt âm vang
Để rạng ngời tịch mịch
Để xuyên qua ngấn tích
Giọt lệ ngất âm đàn
Giọt máu ngất ly tan
Nhớ nhau trong chớp mắt
Hai mươi năm phơ phất (*)
Bạn phất phơ mây bay
Ta nửa tỉnh nửa say
Khóc cười thời mạt pháp…
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

Một ngày với Nguyễn Quế Phương

Cha và con rong chơi suốt một ngày
Hai hạt bụi
Bay!
Nam Cali lạnh. Nắng đẹp
Nam Cali lạnh. Con rất đẹp
Cha già hồn nhiên. Con trẻ hồn nhiên
Cha không có nhà. – Có sao đâu ba!!!

Đường trăm lối rộng
Căn nhà di động
Chiếc xe cà tàng
Cha lái đàng hoàng
Cho con ngắm cảnh
Đất trời quá bảnh
Con cười thiệt ngon

(more…)

Nguyễn Lương Vỵ


Violin – Sara Nadeau

Vĩ thanh Phoenix

Tặng Hoàng Văn Quang

I.
Chiều sơ thu tạnh nắng
Tạnh gió vang giọng chào
Khoảnh sân chớp mắt nâu
Tròn xoe khuôn âm nhạc
Ly rượu vang ánh bạc
Mái tóc nghiêng đấy thôi
Và chúng ta đây rồi
Thời gian tươm một nụ
Không gian ứa một chữ
A A A A A
Bạn ta cười khà khà
Hớp một ngụm phiêu hốt
Rót rót rót rót rót
Âm chảy ngợp thinh không
Ta chảy ngợp huyết hồng
Vịn lưng âm hát khẻ…
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

Phương Ý

Một phương em đi, một phương ta đến
Chậm một giây, một kiếp chia lìa
Mùa ái ngại bởi vần thơ lỗi hẹn
Cát vàng kia, trăng đẫm bóng mưa hoa
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ


Paganini – Vasily Myazin

Vĩ cầm điên

Nghe lại Paganini suốt đêm

Vút lên vĩ cầm điên
Hiên khuya trăng gặm mòn lá cỏ
U trầm bông huyết đỏ ngực sông
Ghìm tiếng ho miễu âm hồn
Ghìm tiếng gầm đá lạnh
Cũng là tiếng kêu thương rừng kiêu bạc
Mùa gọi mùa
Nhạc siết cóng lá khô
Thu trao tay niềm ưu hận
Rướm âm sương huyệt trời vút lên
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ


Hàn Mặc Tử (1912-1940) – Nét vẽ Thanh Trí

Một trăm năm ngày sanh Hàn Mặc Tử
Tháng Chín thu xanh thu tím thu vàng
Cánh nhạn lưng mây vẫn còn vọng lại
Khúc hát Tình Quê vẫn mượt âm vang
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ


Nhà thơ Quang Dũng (1921-1988)

Cảm ứng Quang Dũng
Có lẽ bây giờ hồn mây trắng lang thang
Mắt người Sơn Tây vẫn còn sầu viễn xứ?!
Lặng lẽ mình Anh ngắm vầng trăng cũ
Thơ không sắc màu, đồng vọng dấu sương tan…

9.1990
(Âm Vang Và Sắc Màu)
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

Dự cảm I

Có khi một nỗi buồn trống không
Hẹn về đâu? Chân trời hay góc bể
Đếm tóc bạc nhắc chi ngày nắng xế
Chân bước qua, hạt bụi cũng thương thầm

Phương trời đó có ai về mỗi lúc
Bến bờ kia nườm nượp bóng sinh linh
Thơ hối hả bởi nhiều khi bất lực
Bởi oan khiên đâu phải chỉ riêng mình
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ


Những ngón tay thơm chọn lựa mình – Tranh Du Tử Lê

Thi họa

Nhân xem tranh Du Tử Lê

I.
Vẽ hoài màu xanh lục
Kiếm hoài màu chiêm bao
Lá vườn ai hư hao
Ướt hết chiều lục diệp
Câu thơ chưa viết tiếp
Âm đã rướm sắc vàng
Nét cọ vừa quét ngang
Hóa nâu vùng ký ức
Câu thơ vang chói ngực
Âm đã chìm khung đen
Hình như là bóng em
Tan trong gam màu lạnh
Câu thơ buông góc cạnh
Âm đã tạnh chỗ ngồi
Khói thuốc cũng mồ côi
Màu cũng vừa mới ứa…
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ


Portrait of a poet – Paolo Picasso

Âm bản tháng Tám

Tặng Nam Dao

Những trang văn vẫn rầm rì Gió Lửa
Vẫn rì rầm lời tháng năm chảy trôi
Vẫn rấm rức ghìm cơn đau gập ngực
Vẫn núi sông kia thao thức gọi người
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

Gửi vu vơ

I.
Mần bài thơ gửi vu vơ
Tặng những ai trong mịt mờ
Lô xô sóng xô ghềnh đá
Vi vu gió thổi bụi bờ
Âm tro bay chờ nhau nhé
Sắc chiều phai nhắn bậu nờ
Lão trời già cứ ấm ớ
Sống hò lơ chết hò lờ…
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ

Rất nhiều câu thơ viết hoài chưa xong
Đành phải chia tay mà lòng vẫn xót
Câu thơ bay đi mượt hết mênh mông
Chỉ còn mình ta ngồi thương tóc bạc
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ


Thiếu nữ và hoa anh đào – Đinh Cường

Gửi một người thơ

Tặng Nguyễn Thị Khánh Minh

I.
Ngồi thưa thốt với người-thơ
Trời Bolsa đẹp ngẩn ngơ
Nhớ Sài Gòn không thể tả
Thương miền Trung quá sững sờ
Nha Trang Bùa Hương mấy độ (*)
Chiên Đàn tháp cổ còn trơ
Niềm u uẩn không thành tiếng
Trời quen đất lạ bơ vơ…
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ


Sound of silence – Bogdan Ciocsan

Tĩnh tịch

Ôi con chữ máu rung
Ôi cái nghĩa kỳ cùng…

Rất nhiều khi vuốt mắt chiêm bao
Thấy giọt lệ ngàn thâu đang rụng
Đang rơi mãi rơi hoài chẳng đụng
Mà khắp trời khai nhụy nở hoa
Mà khắp nơi tinh âm sao sa
Mà tội nghiệp ta bà thế giới
(more…)

Nguyễn Lương Vỵ
Nhân kỷ niệm lần thứ 76, ngày sanh [15.03] và lần thứ 6 ngày mất [22.03] của Thanh Tâm Tuyền.


Thi sĩ Thanh Tâm Tuyền – Đinh Cường

Thi sĩ Thanh Tâm Tuyền (15.03.1936 – 22.03.2006,) một trong những thành viên sáng lập trụ cột của Tạp Chí Sáng Tạo (1956 – 1960,) một trong những thi tài tầm cỡ nhất của thi ca miền Nam (1954 – 1975,) với 2 thi tập tiêu biểu: Tôi Không Còn Cô Độc (NXB Người Việt, 1956), Liên, Đêm, Mặt Trời Tìm Thấy (NXB Sáng Tạo, 1964.) Là người tiên phong của phong trào Thơ Tự Do, một phong cách thơ phóng khoáng, cách tân, hiện đại và đầy tính sáng tạo. “Tôi đi tìm tiếng nói/Cho cổ họng của tôi.” Thanh Tâm Tuyền đã tạo được ảnh hưởng và nguồn cảm hứng thơ khá lớn đối với giới cầm bút trẻ lúc bấy giờ và kể cả sau nầy.
(more…)