Luân Hoán
Phật vàng treo ở trong xe
Phật ngọc trên cổ, hết e ngại đời
mạng già vi vút dạo chơi
không lo police dở hơi chớp đèn
(more…)
Luân Hoán
Phật vàng treo ở trong xe
Phật ngọc trên cổ, hết e ngại đời
mạng già vi vút dạo chơi
không lo police dở hơi chớp đèn
(more…)
Luân Hoán
1.
từ trung trung bộ Việt Nam
khởi bước từ cõi dân gian Tam Kỳ (?)
nhiều vùng xứ Quảng phát huy
trò chơi văn hóa dễ đi vào lòng
(more…)
Luân Hoán
Xin phép hồn bác Phan Thị Tâm tặng Bắc Phong và các chị
con thua bác hâm bốn năm
ước chi bác nhận con làm con nuôi
con có thêm Mẹ tuyệt vời
lòng nương chuông mõ cả đời tịnh tâm
(more…)
Luân Hoán
bỏ quên đâu đó thông minh
nhiều khi viết nhảm linh tinh rườm rà
“khai toạt móng heo” chuyện nhà
huỵch toẹt chuyện tận ruột già ruột non
hứng chí dẫn đến mất khôn
khoe luôn cả chuyện mê con nhà người
viết mà không chạm cái tôi
xem như mất nửa thú vui thanh nhàn
(more…)
Luân Hoán
Nhớ tiếc nhạc sĩ Anh Bằng vừa ra đi vài giờ vừa qua
lần đầu mượn thể ca dao
tiễn người chưa gặp lần nào buồn tênh
chưa quen nhưng quá thuộc tên
gần như thân thiết anh em bạn bè
nhiều lần đã lắng lòng nghe
tâm tình anh trải mái che hiên đời
khi chải chuốt trang trọng lời
khi hồn nhiên thở cùng người bình dân
(more…)
Luân Hoán
tay em vừa trắng vừa tròn
không cho ai gối sao mòn một bên?
(Ca Dao)
ngày lễ lao động hôm nay
đầu thu vài chiếc lá bay cầm chừng
ta không nhờ em đấm lưng
em lại nhờ ngược bóp giùm cổ tay
coi kìa nũng nịu gì đây
ơi con mèo ướt lâu nay không cần
chừ tập làm nũng phải không
được thôi ta sẽ nắn gân cho mình
(more…)
Luân Hoán
mẹ tôi lúc dữ lúc hiền
ngọn roi tre vẫn đi liền nụ hôn
mẹ thay cha cho ăn đòn
mỗi khi tôi nghịch xướt mòn thịt da
nhịp roi, cán chỗi lông gà
trên bàn tay mẹ như là nhánh bông
mẹ thường phết vào khoảng không
ứa nước mắt trách con không nên người
(more…)
Luân Hoán
thức dậy từ lúc hai giờ
sợ em mất ngủ chẳng rờ rẫm chi
nằm không chẳng biết làm gì
buồn tay ngắt nụ sầu bi trong lòng
ném vào giữa khoảng thinh không
vẩn vơ hít thở nghe nồng hương thơ
(more…)
Luân Hoán
đã gần sáng vẫn chưa chợp mắt
ngọn thơ leo lắt sắp tàn hơi
xác thân ngọn nến đang dùn lại
ánh sáng không soi rõ chỗ ngồi
(more…)
Luân Hoán
chưa kịp về ngó Bà Nà
đã nghe bị cấm la cà viếng thăm
ta dân Quảng Nam chính tông
dù trôi nam bắc tây đông vẫn là…
y như con cu con gà
con thì sáng gáy, con tà tà gù chơi
còn ta tuy hết nằm nôi
cuống rún vẫn ở gần nơi nền nhà
(more…)
Luân Hoán
tặng Hoàng Lộc
em đi chẳng có ai buồn
ngoại trừ một gã vốn cuồng si em
em đi hoa cỏ chẳng thèm
úa tàn ngoài gã mê em điên đầu
và ta tình cờ ra cầu
đứng trông nước chảy dàu dàu nghìn năm
bâng khuâng như thể nhớ thầm
rồi thôi trở lại ổ nằm thiu thiu
(more…)
Luân Hoán
theo người xưa kính cẩn
hưởng hương trầm làm thơ
nghĩ chưa ra được tứ
đã sặc khói bất ngờ
em đi ngang ái ngại
e thẹn vào vuốt tay
phổi ta chợt dễ thở
tim đập nhẹ như bay
(more…)
Điều hợp: Nguyễn Lệ Uyên
Tham dự: Luân Hoán, Trần Doãn Nho, Trần Văn Nam, Trần Hoài Thư, Nguyễn Lệ Uyên, Nguyễn Vy Khanh, Lữ Quỳnh, Phạm Văn Nhàn, Trần thị Nguyệt Mai
Tạp chí Thư Quán Bản Thảo 63, dành phần lớn số trang cho chủ đề 20 NĂM VĂN HỌC MIỀN NAM, để một lần nữa, khẳng định sự đóng góp của các nhà văn nhà thơ trong giai đoạn máu lửa cùng giá trị nhân văn, tự do lẫn các khuynh hướng sáng tạo của họ trong giai đoạn đất nước lâm vào cuộc nội chiến tàn khốc nhất.
Văn học miền Nam 54-75 không hề mang tính chất độc hại của một loại sản phẩm văn hóa mà nhà cầm quyền CSVN gán cho cái nhãn nô dịch, phản động, đồi trụy. Ngược lại, nó đã làm tròn sứ mệnh của người cầm bút trước lịch sử văn học Việt Nam.
Những gì mà giới văn hóa văn nghệ miền Bắc, dưới sự chỉ huy của đảng CSVN đã và đang tiếp tục bức tử một nền văn học chói sáng ở một nửa đất nước, trong một cụm từ mang tính thóa mạ, báng bổ: “Văn học đô thị miền Nam” (?!), là điều không thể chấp nhận, đi ngược lại xu hướng phát triển đa chiều về văn hóa dân tộc của bất kỳ một quốc gia nào!
(more…)
Luân Hoán
một trong “thập mục ngưu đồ” ?
thưa không bởi chẳng lẽ nào người xưa
tầm ngưu, kiến tích… lưa thưa
cỏ xanh phơi dấu gió đưa dập dìu
đắc ngưu một sớm một chiều
mục ngưu thuần hóa giọng tiêu bềnh bồng
(more…)
Luân Hoán
Cảm ơn người gợi ý thơ
người ngồi trong cõi ta quên
không nhiều không ít có em không chừng
cõi ta quên, cõi vô cùng
mỹ nhân ta biết chập chùng rừng xanh
biết và vọng tưởng loanh quanh
làm sao nhớ hết mỹ danh từng người
những em nhan sắc tuyệt vời
những em cốt cách sáng ngời trăng sao
(more…)
Luân Hoán
thân thế và sự nghiệp
mấy từ nghe quen quen
hình như gặp từ thuở
tôi biết ôm sách đèn
đã khoái Cao Báo Quát
từng kính mê Nguyễn Du
bà Hồ Xuân Hương khỏi nói
cứ như là chị tôi
quen thân thế sự nghiệp
bằng chính những vị này
và dĩ nhiên còn nữa
những uyên bác bậc thầy
(more…)
Luân Hoán
Chân dung tác giả
Tranh Đỗ Duy Ngọc
sáng dậy tản bộ gởi thư
đội cái mũ trắng mua từ Việt Nam
đầu tóc phơi phới nhẹ nhàng
mùi hương tổ quốc dần chan khắp mình
máu thong dong những sợi tình
buộc cơ thể với bóng hình quê hương
ngỡ đang qua các con đường
ngày xưa hí hửng đến trường hồn nhiên
mỗi góc phố cung cách riêng
nối nhau vây kín nỗi niềm xưa xa
thân mây động gió là là
đã về vừa chạm cổng nhà đang trông
nỗi nhớ, ồ ai đã trồng
bạc trắng nhúm bụi cạnh hông cửa chờ
đến rồi sao chưa chịu vô
thiếu cánh tay mở ngày nào của cha
bước đi nghe tiếng khóc òa
giật mình vừa tới hiên nhà hộp thư
(more…)
Luân Hoán
Em thắc mắc, sao không đứng thẳng
người cứ dùn xuống đất là sao ?
mất mấy chục phân so ngày cù rũ
người ta đi vào cõi hồ đồ
ta cũng biết ta lùn trở lại
và mỗi ngày tiếp tục lùn thêm
trọng lượng tháng năm không lường được
không thấy chi mà nặng vô biên
(more…)
Luân Hoán
nhớ hồi ta chơi bóng tròn
ở trần trùi trụi vẫn ngon như thường
cái quần xa lỏn dễ thương
may hai sọc trắng đường đường thể thao
chân đất chạy đá ào ào
bụi bay cát tỏa hanh hao nắng vàng
đứng trưa xẩm tối dọc ngang
sân chùa ngõ trống đình làng ruộng khô
nói chung bất cứ chỗ nào
đủ chứa mươi đứa nhảy vào đá ngay
ta thân loắt choắt mình dây
trung phong tiền đạo một cây tung hoành
thủ môn hậu vệ cũng dành
cho thằng Châu giữ khung thành cứu nguy
vai nào ta đá cũng chì
chơi bao sân nổi tiếng lì mô-nê
vừa đá vừa gọi, chửi thề
mồ hôi thấm ướt con dê trong chuồng
đá đâu thua đó, chuyện thường
đá người thay bóng cũng thường xảy ra
u đầu trặc cẳng trầy da
chạm mặt thường trực như là món ăn
đời học sinh thật thăng bằng
đá banh là món trăm thằng đều mê
(more…)
Luân Hoán
ngài ngồi mài kiếm dưới trăng
nỗi lòng thay lệ dần hoen đá buồn
gió đêm trăn trở quanh vườn
lá cành dần ngấm hơi sương nhạt nhòa
kiếm ngài mài bởi xót xa
bén ngời ánh thép sáng lòa hờn căm
núi sông oằn gót ngoại xâm
mênh mang trời đất dòng tâm sự đầy
(more…)
Luân Hoán
Cho em gái người dưng của tôi
Ảnh chụp không sửa soạn cùng con gái và 2 cháu ngoại (03-5-2014)
em còn mình hạc xương mai
hạnh phúc tôi nhận dài dài, cảm ơn
chẳng phải lộng ngôn ba lơn
hơi em phà giúp thơ ngon lành nhiều
từ khi chung chiếc chiếu điều
cõng em tôi tốn không nhiều: mười năm
lắm lần cũng đã cà lăm
làm em lắm bận khóc trong tiếng cười
(more…)
Luân Hoán
Tặng chung nhiều người
thẩn thơ thơ thẩn một đùm
giống như bộ hạ ông trung sĩ già
luôn luôn đầy đủ bộ ba
gác đêm kích giặc rề rà có nhau
làm thơ khó nhất mở đầu
khó nhì là giữ sức lâu vận hành
khi viết chậm lúc viết nhanh
tùy theo thi hứng tung hoành thong dong
(more…)
Luân Hoán
Hoàng Yến đột tử lúc 14 giờ 39 ngày 06-3-2014
bạn thân cận còn mình mày
tự nhiên ngã xuống lăn quay thăng liền
sáng nay còn hót liên miên
ăn uống nhảy nhót hồn nhiên bình thường
không đau ốm chẳng bị thương
cũng đâu uất ức phiền buồn chuyện chi
(more…)
Luân Hoán
Thi sĩ Chu Trầm Nguyên Minh (1943-2014)
táy máy vẽ một con gà
cái thang năm nấc tre già hẳn hoi
ba đoạn trúc cùng chiều dài
còn gì nữa… để ra ngoài nghĩa trang
mở cửa mả cho bạn vàng
sau ba ngày ngủ bình an dưới mồ
(more…)
Luân Hoán
xưa ngài câu cá, hữu danh
tôi chừ nhặt lá, vô danh, bình thường
cá ngài sông lạch ao mương
lá tôi đầu chợ, giữa giường, ngã ba
lưỡi câu ngài thẳng đơ ra
lưỡi câu tôi cũng thẳng và hơi cong
ngài câu minh chủ có lòng
tôi câu tri kỹ má hồng vu vơ
(more…)
Luân Hoán
tôi hổn láo – chuyện rõ ràng
ăn theo khập khễnh, khỏi bàn gì thêm –
ngặc vì bè bạn thêm tên
của ngài vào đứng bên tên tôi, là:
– thằng Châu-Tôn-Tẫn đâu ta ?
– chắc đang cà nhắc sang nhà gái chơi !
thưa ngài đừng quở phạt tôi
trách chi đứa bỏ nửa đời bỗng dưng
(more…)
Luân Hoán
Nhà văn Nguyễn Đông Ngạc (1937 – 1996)
Ngày giỗ ông nhằm mùng 3 Tết Nguyên Đán
lẽ ra phải ghé đến nhà
thăm bác và lạy bạn già thật sâu
bạn chết chưa kịp bạc đầu
hàng ria mép vẫn tươi màu trung niên
đương nhiên không phải thánh hiền
nhưng mà có thể làm tiên trên trời
một người từng biết ăn chơi
đến đâu rồi cũng thảnh thơi an nhàn
(more…)
Luân Hoán
say rượu, cái thú bình thường
say trăng, cái thú dễ thương hơn nhiều
say thơ, mới thật đáng yêu
say tình, thú tuyệt đỉnh siêu cuộc đời
(more…)
Luân Hoán
Nguyễn Nho Sa Mạc ra đi ngày 23 tháng Chạp Quí Mẹo – 1964
Nhà thơ Nguyễn Nho Sa Mạc (1944-1964)
bay vù mất năm mươi năm
xác thân bạn hóa đất nằm vô tư
ruộng xanh ngọn lúa hình như
chia nhau hồn bạn thơm từ cõi âm
mây cao dẫu có phiêu bồng
cũng che chở bạn nắng hồng mưa trong
mình tôi là kẻ bạc lòng
bỏ đi biệt chẳng ghé thăm lần nào
(more…)
Luân Hoán
hôm qua chính thức bảy ba
kéo đời trên cõi người ta này rồi
sáng nay quen thói nhìn trời
xế trưa ngó đất, tối ngồi… nghĩ ra
thế là mình thật sự già
già triệt để tự ngoài da, tâm hồn
từ nay thường trực bồn chồn
qua ngày bằng sự mất còn tử sinh
(more…)
Luân Hoán
Seated Nude (1916) – Amedeo Modigliani
sợi râu sợi tóc sợi lông
là tơ đồng dạng nhưng không đồng hình
sợi râu chững chạc thông minh
sợi lông cốt cách đa tình dễ thương
sợi tóc cao ngạo phi thường
đứng trên tất cả bạn đường của y
(more…)
Luân Hoán
1.tặng bạn
làm thơ trường phái Đinh Cường
chân thành súc tích dễ thương vô cùng
làm thơ trường phái Trịnh Cung
sâu sắc tế nhị vô cùng dễ thương
làm thơ trường phái Khánh Trường
màu sắc ngôn ngữ dễ thương đậm đà
làm thơ trường phái tà tà
của Hồ Thành Đức rất là chân quê (more…)
Luân Hoán
hôm nay tháng 7 trăng tròn
tôi nhìn thật kỹ thấy mòn sơ sơ
vết mòn như một bài thơ
của tay nào đó vu vơ viết vào
(more…)
Luân Hoán
gởi các bạn Phan Nguyên, Song Thao, Hồ Đình Nghiêm, Hoàng Xuân Sơn,
Lưu Nguyễn, Võ Kỳ Điền, Trang Châu và Bắc Phong (vắng mặt)
Bàn tay của LH cùng các chữ ký từ trái qua:
Trang Châu, Võ Kỳ Điền, Lưu Nguyễn, Hồ Đình Nghiêm,
Song Thao, LH, Hoàng Xuân Sơn – sau khi mỗi bạn in một tấm riêng
tại quán ăn Phương Thảo đường Bélanger Montréal, tối 16-8-2013
bè bạn mươi tuần réo gặp nhau
uống ăn nghiêm chỉnh, nhậu gì đâu
đương nhiên cũng có cụng ly chén
cụng cả bàn tay lẫn cái đầu
hôm nay gặp mặt bởi Phan Nguyên
họa sĩ rất ghiền vẽ lá tiên
rủ rê bằng hữu chơi trò mới
“mượn dấu thời gian” lưu cái duyên
(more…)
Luân Hoán
thả botte de saut vào mặt nước
bất ngờ ngực nhói nỗi bâng khuâng
bùn đất mỉm cười hay chớm khóc
ai dẫm vào ta tận đáy lòng
mùa lạnh đang về mưa tầm tã
nước đầy mặt ruộng trống quanh năm
cỏ dại tự do còn èo uột
nhớ lúa hay sao yếu nảy mầm
(more…)
Luân Hoán
Martin Richard, 8 tuồi bị tử thương trong vụ nổ bom ở Boston ngày 15/4/2013
cháu và ta vốn chưa hề quen biết
sao cháu đi lòng ta xót vô cùng
tiếng mìn xưa chợt bất ngờ vang động
đêm gối tay nghe mắt xốn rưng rưng
xưa ta ngã, quả thật còn có lý
tìm giết nhau nên mất mạng chuyện thường
cháu trẻ thơ rất vô tư tuấn tú
oan nghiệt gì trong nháy mắt tử thương
(more…)
Luân Hoán
buồn ngủ quá cho tôi nằm vài phút
chân mỏi rồi cần giường chiếu làm chi
mặt đường nhựa giáp liền cùng mặt đất
úp mặt tôi nằm mộng bước chân đi
trời đang nắng, hình như vừa đứng bóng
có gió bay theo hướng chạy tìm đời
cây chao động nghiêng đầu về hướng sống
người người qua mắt có ướt nhìn tôi ?
(more…)
Luân Hoán
Không tặng riêng ai
buổi sáng chạy ra một góc phố
chờ nghe ríu rít giọng Việt Nam
Sài Gòn, Đà Nẵng, Truồi, Phan Thiết,
Hà Nội, Phú Yên, Huế, Long An…
chan chứa bà con họ hàng cả
nặng nhẹ gì nghe cũng mát lòng
xuống lên trầm bổng như chim hót
tục ngữ ca dao quyện bềnh bồng
(more…)
Luân Hoán
rút quân vừa khỏi sườn đồi
gặp ngay vạt ruộng đang hồi lúa non
mươi cô con gái nông thôn
xăn quần quá gối đùi thon trắng ngần
(more…)
Luân Hoán
“con quì lạy Chúa trên trời…”
ngồi không ta hát chơi chơi một mình
còn ba ngày nữa Giáng Sinh
còn ba ngày nữa giữ mình được không ?
(more…)