Archive for the ‘Lê Quang Thông’ Category

Lê Quang Thông

Tôi gặp anh Lâm, người đồng hương ở bến đò Ba Bến, vào ngày đầu tiên đặt chân đến Pháp, cách đây non nửa thế kỷ.
Chuyến máy bay Air France từ Sài Gòn đi Paris xuống phi trường Orly sáng sớm. Sau giấc ngủ chập chờn suốt thời gian từ Karachi về Pháp, tôi tỉnh táo nhìn qua cửa máy bay. Quá sức đẹp, ngoài trí tưởng tượng. Chưa biết rõ đâu là đâu, nhưng toàn cảnh Paris nhìn từ trên cao với dòng sông Seine, tháp chuông nhà thờ…và các sân lâu đài, công viên tuyệt đẹp khiến tôi dán mắt suốt vào vuông kính máy bay, cho đến lúc bánh chạm phi đạo.

Ở phi trường Tân Sơn Nhất, không biết vì lý do gì, máy bay trễ cả 2 tiếng đồng hồ. Tôi thắc thỏm lo sợ, không biết còn rủi ro gì nữa, mồ hôi toát ướt áo chemise. Nghe nói đã có những chuyến bay đi ngoại quốc, bị kiểm soát vào giờ phút cuối, và một hành khách được áp giải xuống trước giờ cất cánh, vì một lý do gì đó. Thời chiến mà.

(more…)

Tháng ba xa Huế

Posted: 12/03/2021 in Lê Quang Thông, Thơ

Lê Quang Thông

Tháng ba mầm xanh nhú cành cây phượng,
chim trời muôn phương ríu rít đi về.
Tháng ba chần chờ, lúng túng cơn mê,
làm huyền hoặc, hoang mang tình mới chớm.

Tháng ba én lượn xế chiều nước lớn,
dòng xanh êm đềm chảy suốt xuân thì.
Thành cổ rêu phong phế hưng ngày cũ,
giọt buồn dài theo bóng đổ lê thê.
(more…)

Lê Quang Thông

Xuân đất trời không đến bên Tây.
Quê nhà Xuân, tuyết trắng ở đây.
Năm trước thôi, còn tưng bừng Tết,
mai vàng, pháo đỏ, bánh mứt đầy.

Mai ươm trồng khó, làm mai giả.
Bánh chưng gói, nấu giống quê nhà,
múa lân trống giục, hát Xuân ca,
Ly rượu mừng, say vang vui Tết.
(more…)

Lê Quang Thông

Kim Long ơi, bờ lau ngóng, chuông chùa tắt rồi
Một lần thôi nhưng còn mãi…
…Và người ơi xin chớ quên
Người ơi xin chớ quên.

(Cơn mê chiều, nhạc và lời Nguyên minh Khôi)

Nằm một góc nơi đường Kim Long và đường rẽ vô Vạn Xuân, là phủ thờ Đức Quốc Công Phạm đăng Hưng. Ông người gốc Gò Công, Tiền Giang, làm Thượng thư bộ Lễ, thân sinh của bà Từ Dụ Hoàng Hậu, vợ vua Thiệu Trị. Phủ thờ do vua Tự Đức lập nên, để thờ ông ngoại mình, vì thế dân Huế gọi là Ngoại tự đường.

Trong nhân gian, đi ngang phủ ai cũng nói là đi ngang Ngoại tự đường, và ít người biết thêm trong phủ thờ ai, ai lập ra. Trong vè lụt Quý Tỵ năm 1953, lúc còn nhỏ tôi nghe Mệ Ngoại nói vè có đoạn nước lũ cuốn qua Ngoại tự đường làm sập nhà tứ giác để bia đá, nhưng không nhớ rõ ràng. Ngoại tôi đã mất từ lâu và tôi, với lối tra cứu tài tử, từ xa… vẫn chưa tìm được đoạn vè đó.

Bây giờ ở Huế, phủ này vẫn còn tại chổ, nhưng trong các bài viết không nhắc tới tên Ngoại tự đường. Lạ thiệt?.
(more…)

Lê Quang Thông

Em ơi! tối nay chúng ta không ngồi với nhau
như hàng năm,
ở quán nhỏ Un Coin de Casablanca
vì nước Đức đang Lockdown,
vì Corona đang hành thiên hạ lao đao.

Chúng ta chọn quán này,
ngồi trước bức tranh hàng cây Dattelpalmen,
ở một nơi nào đó bên bờ Địa trung Hải,
để nhớ con đường hàng Đoát ở Huế, ngày xưa,
nơi hai đứa lần đầu hôn nhau,
đêm Mười tháng Giêng.
(more…)

Từ mắt em nhìn

Posted: 06/01/2021 in Lê Quang Thông, Thơ

Lê Quang Thông

…hồn mất dần trong cặp mắt lưu ly,
Ôi mắt xa khơi ! ôi mắt dị kỳ !
Ta trông đó thấy trời ta mơ ước…

(Kỳ nữ, Đinh Hùng)

Một ngày, nhiều năm trước,
đắm đuối nhìn, tìm ngay.
Mười tháng Giêng mãi mãi,
khơi nguồn tình đắm say.

Cũng sẽ như mọi ngày,
nếu chiều không ngất ngây,
mắt em nhìn trưa đó,
mắt gọi tình bày tỏ…
(more…)

Đông

Posted: 18/12/2020 in Lê Quang Thông, Thơ

Lê Quang Thông

Hữu thì trực thượng cô phong đỉnh
Trường khiếu nhất thanh hàn thái hư

– Không Lộ thiền sư, đời Lý

Đêm cuối tháng nay đêm giao mùa.
Chiều qua lá rụng, liệng đong đưa.
Sáng nay tuyết trắng phau, đường sá.
Thu chuyển qua Đông sớm bất ngờ.

Đông lạnh thay Thu vàng lãng mạn,
thay từ khăn áo tới mũ giày,
thay hồn chìm đắm trong tơ tưởng,
những chiều thu mùa cũ đắm say.
(more…)

Lê Quang Thông

Bấy giờ vào khoảng một vài tháng trước khi vào năm học mới 1975-1976. Cả trường đang rộn ràng thi đua lập thành tích chào mừng năm học đầu tiên sau ngày giải phóng, như nội dung tấm băng giăng ngang cổng.

Lập thành tích bao gồm nhiều việc, tuỳ theo sáng kiến của từng lớp. Loanh quanh có những chuyện vệ sinh phòng ốc, trồng hoa trước phòng học, đi tràm trên núi Truồi về nấu dầu… Nói chung có một lớp làm là các lớp khác làm theo. Sáng kiến chết yểu, nhưng không sao, lại biến thành phong trào.

Không khí cuối năm học 74-75 hay đúng ra cuối năm không học, thay vì rộn ràng tổng kết, liên hoan chia tay nghỉ hè, lại rầm rập quang gánh, cuốc xẻng lao vào lao động.
(more…)

Lê Quang Thông

Tôi vẫn viết bài thơ
về những giọt nước mắt em,
đêm chia ly ngày xưa.
Bài thơ về những chiều thu mưa
bay bay,
ấm áp mộng tình say.
Có phải tôi vô tình hỡi ai?

Nhắm mắt trước cảnh nước bạc cuồn cuộn sông Bồ,
lũ lai láng ngập nóc nhà bên bờ Kiến giang,
nước đầm đìa Lệ Thuỷ,
mênh mông sông Nhật Lệ,
nơi tôi đợi phà Quán Hàu, mùa Đông năm 1975.
Lần đầu ra Bắc, dự Hội nghị Toán học toàn miền Bắc.
Dưới cái lạnh khủng khiếp,
người đợi phà không có dép mang, nói chi giày vớ,
co ro dưới tấm áo vá chùm, vá đụp…
Làng xóm xơ xác, tiêu điều dọc theo quốc lộ 1.
Ôi! 45 năm hình ảnh quê hương chưa phai.
Làm sao có thể vô tình hỡi ai?
(more…)

Bóng thu xưa

Posted: 02/11/2020 in Lê Quang Thông, Thơ

Lê Quang Thông

Đi trên đường vàng lá úa.
Chập chờn bóng cũ ngày xưa.
Ngày chị tóc thơm bông bưởi.
Chiều thu hương ngát võng đưa.

Mờ mờ ráng chiều chạng vạng.
Nhá nhem dìu dịu Mộc lan.
Liêu trai bao quanh nhà vắng.
Chiều thu ru người mơ màng.
(more…)

Lê Quang Thông

Tối mù, vô Kinh Cùng, Tà Ben.
Xưa dạy toán tìm lời giải, quen.
Giờ tìm bến, chao ôi lạng quạng.
Bần bụi nào, khó thấy trong đêm.

Chong mắt tìm cây thốt nốt cao.
Ơi cây! trời tối đứng phương nao?
Tiếng chuông công phu chùa ông Lục.
Đây rồi: nhà, tịnh xá gần nhau.
(more…)

Lê Quang Thông


Đốm nắng mùa Thu
dinhcuong

Những bài thơ tháng chín,
mang hơi hướm mùa thu.
Cho buồn vương chữ nghĩa,
trãi tâm tình liên tu,

bất tận nơi từng câu,
đậm đà tình ý sâu.
Dấu mình trong mỗi chữ,
long lanh những giọt sầu.
(more…)

Thu đến

Posted: 11/09/2020 in Lê Quang Thông, Thơ

Lê Quang Thông

Thu đến hôm qua, trời rủ buồn.
Mở đầu mùa lá rụng sầu tuôn.
Cây xanh tươi lục sang vàng nhạt.
Gió nhẹ se đưa lạnh cả hồn.

Thu tiếp nhớ mong từ hạ nóng
Mùa cũ thay, không đổi mới lòng.
Tha thiết kẻ trông mong người đợi,
hiểu đoạn trường con sáo sang sông.
(more…)

Em và nắng

Posted: 28/08/2020 in Lê Quang Thông, Thơ

Lê Quang Thông

Em đứng đó, trong nắng mai tươi sáng,
nắng nhảy múa trên môi cười viên mãn,
trên áo em xanh cùng mây trời xanh.
Sáng loà em vùng ánh nắng vây quanh.

Trên nền lục, hàng Linden thẳng tắp.
Bố cục hài hoà, màu nắng lung linh.
Xui liều lĩnh tôi, quá đổi si tình.
Ôm chầm lấy, hề chi tranh hay thực.
(more…)

Lê Quang Thông

Từ đường Vauquelin,
quẹo xuống khu chợ Mouffetard,
cảnh trí vẫn thân quen,
dù đã gần 50 năm xa.
Đây trạm Métro Censier Daubenton.
Phải đọc nặng như mấy ông Huế :
Xăng xi ê
Đô băng tống.
Mới thấy ước mơ Huế-hoá Paris.
Vì nhớ nhà quá sức da diết,
lạ chi?
(more…)

Lê Quang Thông

Tấm hồng nhan đem bôi lấm xoá nhoà.
Làm bệ rạc cho hòa con mắt tục.

(Con mẹ Mốc, Nguyễn Khuyến, bản Nôm)

Tháng Giêng tôi được tin nhắn về Rạch Sỏi. Chuyến đi được tính trong vài ngày tới. Tôi được cô Sáu đặc biệt dặn dò, đưa anh Dư đi cẩn thận. Tin nhắn qua Thiết, người liên lạc giữa cô Sáu và tôi. Cô Sáu, người tổ chức chuyến đi, là một người mưu lược và đi lại với công an Rạch Giá đã qua nhiều chuyến.
Còn anh Dư, một sĩ quan Hải quân VNCH không trình diện cải tạo, được một người bạn ba mẹ tôi giới thiệu, sẽ lái tàu cho chuyến này.

Chúng tôi ra bến xe Petrus Ký, lấy xe đò đi Rạch Giá. Xe đậu chính ở Xa cảng miền Tây. Chổ này đã là một nơi nguy hiểm cho những ai yếu bóng vía. Công an chìm rãi đầy và hỏi giấy tuỳ thân bất cứ ai, mà chúng thấy khả nghi. Vì thế theo những người rành lộ trình này khuyên, cứ đợi ở Ngã Bảy, xe vô lấy thêm khách, nhảy lên là an toàn. Chúng tôi về đến Lộ Tẻ, Long Xuyên đã chiều, và đi bộ từ ngả ba Rạch Giá- Rạch Sỏi vô bến đò Rạch Sỏi khi trời bắt đầu nhá nhem tối.
(more…)

Đơn giản

Posted: 20/07/2020 in Lê Quang Thông, Thơ

Lê Quang Thông

Đơn giản nàng đi trong nắng Xuân.
Nắng vươn tay ấm vuốt vai trần.
Sớm mai se lạnh, trời bừng sáng,
nắng và nàng xua buốt giá Đông.

Đơn giản nàng nằm trên cỏ xanh,
chân thon dài nối suối tóc mềm.
Cỏ còn sương đọng, nàng mơ mộng,
hong ngọc ngà, mời nắng mới lên.
(more…)

Hè đến

Posted: 06/07/2020 in Lê Quang Thông, Thơ

Lê Quang Thông

Hè đến từ hôm qua.
Không ve, không phượng,
như bao hè qua.
Khung trời cũ biệt tăm.
Đã từ ngàn năm.

Xao xác lá cây reo.
Nửa hờn, nửa mừng reo.
Âm vang bước chân ai vừa đến.
Ngoảnh theo bóng đổ lưng đèo.
(more…)

Lê Quang Thông

Virus Corona làm sinh hoạt xã hội đảo lộn. Đời sống như một cỗ máy đang chạy, tự dưng tắt cụp. Ai cũng bị ảnh hưởng. Từ đứa trẻ không tới được Kindergarten, cho tới người hưu trí rãnh rỗi, thong thả đi đây đi đó, bây giờ bó chân. Tôi, tháng Tư năm nay không lên Rừng Đen.

Mọi năm vào dịp nghỉ Phục Sinh, tôi thường lên đây một tuần, ở nông trại của Hans, người bạn quen khi đến Tây Đức hồi 1982. Tôi gọi là người bạn mới, mặc dù tính ra quen biết cũng đã 38 năm rồi.

Khi rời quê nhà, bạn bè từ hồi Tiểu, Trung rồi đến Đại học, mà chúng ta quen gọi bạn cũ, mất liên lạc. Nhu cầu phải kết thân trong đời sống mới, lạ lẫm, cô độc, buồn…khiến tôi có thêm một số bạn, và mặc Em nhiên được gọi là bạn mới. Hans thuộc trong số bạn đó. Tôi sẽ kể chuyện quen biết Hans cho các bạn nghe….
(more…)

Lê Quang Thông

Ngả mình trên bóng nhung tơ
Tôi nguyền: sau lớn làm thơ suốt đời.

(Trưa vắng, Hồ Dzếnh)


Nhà thơ Hồ Dzếnh (1916-1991)

Lòng không lập thệ như Hồ Dzếnh.
Dù đã mê thơ thuở lớn lên.
Lãng tử nhiều lần quăng sách vở.
Đam mê che dưới vẻ ngoan hiền.

Ham danh học giỏi nên lơ đãng.
Yêu thơ nhưng nhạt với tình thơ.
Lớn lên xuôi ngược đời cơm áo.
Thơ đến rồi đi mãi hững hờ.
(more…)

Nguyền rủa

Posted: 18/05/2020 in Lê Quang Thông, Thơ

Lê Quang Thông


The Scream
Edvard Munch

Vì em nhỏ, tôi gọi bằng em.
Vì em ác, tôi nguyền rủa em.
Em đến, Đông tàn bên Vũ Hán,
đầu năm em đã khắp mọi miền.

Từ Úc, Á cho đến Mỹ, Âu.
Em tới đâu nơi đó thương đau.
Em gây ra sinh ly, tử biệt.
Tan nát bao nhà cảnh bể dâu.
(more…)

Lê Quang Thông

Buổi chiều mùa Đại Dịch.
Đường mòn Hölderlin.*
Con đường tình vạn cổ.
Chiều nay dài vắng tênh.

Nắng đầu Xuân tươi quá.
Sáng soi héo úa đời.
Corona địa ngục.
Quên theo tình chơi vơi.
(more…)

Ngày về

Posted: 20/03/2020 in Lê Quang Thông, Thơ

Lê Quang Thông

Ngày trở về, đường hai hàng phượng đỏ.
Bước một mình theo giọt nắng long lanh.
Nhà chị tường quanh, cửa cài kín ngõ.
Lá rụng đầy sân, hoa giấy tràn thành.

Bông sứ trắng đầu hiên, vàng thắm nhụy.
Mít chín thơm lên ngát dãy chè tàu.
Vườn nhỏ, đêm đêm chị em thủ thỉ.
Trơ ngổn ngang mấy bẹ lá tàu cau.
(more…)

Paradiso

Posted: 05/03/2020 in Lê Quang Thông, Thơ

Lê Quang Thông

Tháng Ba trời ấm,
mùa Đông hầu như biến mất,
chỉ còn một chút se lạnh buổi sáng.
Tuyết thành một thứ xa lạ.
Buổi chiều đi dọc bờ sông Nidda,
thanh thản như mọi chiều.
Sẽ ghé Paradiso,
ở góc nhà thờ bên bờ sông.
Paradiso là một quán cafe hẻm,
cafe xóm, nhưng đúng là thiên đường.
Cho nhiều người :
Lớn bé, trai gái, vàng trắng, bản xứ, ngoại quốc.
(more…)

Tiễn bạn

Posted: 19/02/2020 in Lê Quang Thông, Thơ

Lê Quang Thông

Buồn thê lương! mùa Đông nghĩa trang.
Buồn tiễn bạn, vĩnh biệt trần gian.
Ngơ ngác chơ vơ hàng cây trụi.
Gió vù rát mặt bão chưa tàn.

Tiếng kinh cầu, não nuột ngân nga,
tiễn một người xa cõi Ta bà.
Vật vờ hương khói đường siêu thoát,
luyến lưu chi, lượn mãi là đà?
(more…)

Lê Quang Thông

Ngày còn xanh mình thương nhau da diết.
Tới tuổi vàng, thắm thiết lạt dần đi.
Hỏi vì răng? Lúng túng nói vì…ri…,
cho qua chuyện, chẳng rõ ràng chi cả.

Em với anh ngày xưa là tất cả.
Đi ra đi vô, mắt liếc môi cười.
Đã quay lưng, mắt vẫn còn có đuôi.
Tuy là hai mà mê man thành một.
(more…)

Lê Quang Thông

Thuở xưa, Xuân vui như trẻ thơ.
Tuổi hoa niên nở bao ước mơ.
Mắt sáng môi hồng, đường trước mặt,
trải gấm thêu hoa bao đợi chờ.

Rồi Xuân buồn tang tóc tơi bời,
chuyện thảm thương ập đến nơi nơi.
Thanh xuân cứ tưởng đời đơn giản.
Đâu biết hờn căm đã ngút trời.
(more…)

Hương một thời

Posted: 03/01/2020 in Lê Quang Thông, Thơ

Lê Quang Thông

Tìm em không cần ngậm ngải.
Thơm em không phải hương trầm.

Mùa Xuân hoa ngát hương nồng.
Thơm em ngất ngây dìu dịu.
Hạ về cỏ cây nắng héo.
Thơm em tươi mát thanh thanh.
(more…)

Lê Quang Thông


Chim
Thái Tuấn

Tinh mơ thương dãy đèn đường,
tay sương mù vẫy nhún nhường chào nhau.
Thương người bươn bả đi mau
qua cầu, cho kịp chuyến tàu bình minh.

Thương hàng cây đứng lặng thinh.
Thu Đông tuốt lá trơ mình lạnh căm.
Thương làn khói nhạt tro lam,
vươn lên chuyền ấm tỏa tràn nhà cao.
(more…)

Bài thơ sáng nay

Posted: 06/12/2019 in Lê Quang Thông, Thơ

Lê Quang Thông

Tôi viết bài thơ sáng nay.
Bài thơ cho một ngày bắt đầu,
với tuổi già,
tuổi xưa hiếm,
nhưng nay không còn hiếm.
Và chừng mươi năm tới.
Chữ hiếm không còn đúng nữa.
Nhật, đã 38 phần trăm dân số.
Âu châu, mấp mé 24 phần trăm.
Rồi một ngày,
không chúc nhau sống 100 năm,
vì mức ấy tới thoải mái,
không cần cầu chúc.
(more…)

Tuổi biết mình

Posted: 22/11/2019 in Lê Quang Thông, Thơ

Lê Quang Thông


Người già ngồi giá băng
dinhcuong

Bây giờ làm thinh và làm thơ,
làm thinh vì già ngó ngu ngơ,
nói nhiều thành ra người lẩm cẩm.
Biết mình, thủ phận, chỉ làm thơ.

Trai trẻ là thời làm đủ thứ :
làm ồn, làm dáng tới làm tàng.
Làm chi cũng giỏi nên làm phách,
bụng run mà ngoài mặt hiên ngang
(more…)

Huế và tôi

Posted: 08/11/2019 in Lê Quang Thông, Thơ

Lê Quang Thông

1.
Đêm nay tôi bay về thăm Huế.
(Bay theo hồn trong giấc mộng thôi)
Huế vẫn y nguyên như ngày cũ.
(Ít ra là Huế ở trong tôi).

Trường Tiền vẫn sáu vài mười hai nhịp.
Em vẫn theo không kịp, tội hè!
Phượng vẫn đỏ dọc đường vô Nội.
Nắng vẫn chói chang theo tiếng ve.
(more…)

Tình Thu

Posted: 29/10/2019 in Lê Quang Thông, Thơ

Lê Quang Thông

Em hãy đến đây khi chiều nhạt nắng.
Mùa Thu nhắn tin ta rất cần nhau.
Bến nước này cô tịch khúc giang đầu.
Buồn lắm nếu, người cuối sông không tới.

Mùa Thu vàng, bầy quạ đen bối rối.
Huống chi người, ngơ ngác biết về đâu.
Hãy đến với nhau như lần gặp đầu.
Khơi nóng chút đời, thu về chớm lạnh.
(more…)

Chiều Thu

Posted: 15/10/2019 in Lê Quang Thông, Thơ

Lê Quang Thông

Nguyệt lạc ô đề sương mãn thiên
Giang phong ngư hỏa đối sầu miên
Cô Tô thành ngoại Hàn San tự
Dạ bán chung thanh đáo khách thuyền

(Phong kiều dạ bạc, Trương Kế)

Lá vàng nhấp nhô trên mặt sông.
Nối mùa báo hiếu, cúng hoa đăng.
Nắng nhạt chiều hôm, se sắt lạnh.
Ôi chao! thổn thức cả lòng chùng.

Gió thổi đưa buồn từng đợt nhẹ.
Phất phơ vừa đủ sóng lăn tăn.
Chiếc lá: thuyền con trên mặt nước.
Lênh đênh trôi giạt giữa mất còn
(more…)

Lê Quang Thông

Thằng Tư về đây, tao cho Út Chín.
Mi người nước Huế ca quá sá mùi.
Tau chịu sáu câu đầm đìa nước mắt.
Tau tuy quê mùa thấm nỗi đầy vơi.

Dẹp hết đi Tư công danh sự nghiệp.
Về đây sớm hôm đắp đìa, đi câu.
Đời có bao lăm mà lo với nghĩ.
Loay hoay làm chi, nước chảy qua cầu.
(more…)

Lê Quang Thông

Người Tu sĩ Tây Tạng trẻ,
đứng dưới bóng cờ.
Thầy bất động
và cờ bay phất phới.
Cờ Tây tạng,
những tia mặt trời chiếu rọi.
Bay không do
gió quê hương Thầy thổi,
Và không bay
trên đất Tây tạng sáu mươi năm nay.
Hôm nay Thầy đứng đây,
thân phận lưu vong.
Để cùng những người Việt nam,
nói lên sự thực :
Chúng tôi bị bức tử bởi Trung Quốc.
Tây Tạng trước,
Việt nam sau,
kịch bản y chang lập lại:
Non nước hai nơi bị Hán hoá,
buồn đau.
(more…)

Lê Quang Thông

Các em
đồng cảnh cùng tôi,
quê nhà
cùng phía chân trời
xa xăm.
Điêu linh,
phiêu bạt
nhiều năm
Chốn nầy dừng lại,
nhận làm quê hương.
(more…)

Tâm sự hè

Posted: 22/08/2019 in Lê Quang Thông, Thơ

Lê Quang Thông

Mùa hè
nhiều hình lên Facebook.
Do bạn bè xưa,
từ xa ghé thăm.
Hình ảnh dạo chơi nơi đang ở:
sông nước,
phố phường,
những công trình,
di tích từ ngàn năm.

Vài hình ghi lại
mấy ngày đi xa,
giáo đường cổ kính với tháp chuông cao vút
rất Tây Ban Nha,
những bờ biển xanh dưới nắng hè
Địa trung hải.
Không hề thấy đâu,
hình ảnh quê nhà.
(more…)

Vẩn vơ

Posted: 09/08/2019 in Lê Quang Thông, Thơ

Lê Quang Thông

Em chạy buổi sáng quanh rừng.
Còn tôi đi bộ, giáp vòng nhiều phen.
Mỗi lần một nụ cười duyên.
Món tóc đuôi ngựa hất lên cũng cười.

Em ngây thơ quá đi thôi.
Còn tôi mấp mé tuổi đời bảy mươi.
Ừ ! Cười thì cười cho vui !
Nhưng tôi đã hết lâu rồi duyên trai.
(more…)

Papillon

Posted: 25/07/2019 in Lê Quang Thông, Thơ

Lê Quang Thông

Câu chuyện “Người tù khổ sai Papillon”.
Là thức ăn,
nuôi lòng vượt thoát của tôi nhiều năm.
Từ khi đất nước thành nhà tù rộng lớn.
Và tình người,
bức tử bởi hờn căm.

Xin cám ơn Henri Charière.
Tôi nhớ rành rọt từng bước gian truân,
trong mười ba năm ông đã qua.
Từ buổi sáng,
bước theo nhịp xích,
lê vang mặt đường.
Rời đảo St Martin de Ré.
Vĩnh biệt nước Pháp.
Lên đường đi chung thân khổ sai ở St Laurent, Guyane.
Đến lúc thoát khỏi mọi trại giam,
thành công dân Venezuela.
(more…)