Thơ Nguyễn Trãi và Nguyễn Du
Nguyễn Lương Vỵ phỏng dịch

Thu vàng
dinhcuong
NGUYỄN TRÃI
THU DẠ KHÁCH CẢM
阮廌
秋夜客感
旅舍蕭蕭席作門,
微吟袖手過黃昏。
秋風落葉羈情思,
夜雨青燈客夢魂。
亂後逢人非夙昔,
愁中送目寓乾坤。
到頭萬事皆虛幻,
休論凡亡與楚存。
Phiên Âm:
Nguyễn Trãi
Thu Dạ Khách Cảm
Lữ xá tiêu tiêu tịch tác môn,
Vi ngâm tụ thủ quá hoàng hôn.
Thu phong lạc diệp ki tình tứ,
Dạ vũ thanh đăng khách mộng hồn.
Loạn hậu phùng nhân phi túc tích,
Sầu trung tống mục ngụ càn khôn.
Ðáo đầu vạn sự giai hư huyễn,
Hưu luận Phàm vong dữ Sở tồn
Dịch Nghĩa:
Đêm Thu Cảm Hoài Nơi Đất Khách
Quán khách tiêu điều treo chiếu làm cửa
Bỏ tay vào áo ngâm thơ khẽ giọng trong buổi chiều
Lá rụng trong gió thu khêu gợi tình tứ
Đêm mưa ánh đèn mờ khiến khách thả hồn vào mộng
Sau loạn chẳng ai quen biết cũ
Trong cảnh sầu gửi tấm lòng vào trời đất
Trước sau mọi việc đều là hư ảo cả
Thôi đừng bàn chuyện Phàm mất với Sở còn làm gì.
Nguyễn Lương Vỵ phỏng dịch:
Đêm Thu Cảm Hoài Nơi Đất Khách
Hắt hiu quán trọ chiếu treo hờ
Chiều tay trong áo khẽ ngâm thơ
Lá rụng gió thu tình vẫy gọi
Đêm mưa đèn tối khách nằm mơ
Loạn lạc ai người quen biết nữa
Sầu dâng trời đất cảm thông cho
Mọi việc trước sau đều giả hết
Sở còn Phàm mất chuyện bá vơ
30.09.2014
(more…)