Archive for the ‘Nguyễn Du’ Category

Nguyễn Du (1765—1820)
Ngô-Đình Chương phỏng dịch từ nguyên tác: Quỳnh Hải nguyên tiêu, Xuân nhật ngẫu hứng, Xuân dạ, Mộ xuân mạn hứng, Thanh Minh ngẫu hứng

trang_tren_song_nuoc_menh_mong

Trăng đất khách nhớ quê

Đêm rằm sân vắng tháng giêng đây
Huyền ảo, lung linh vẻ đẹp nầy
Hồng Lĩnh quê nhà xuân có đến
Quỳnh Châu trăng khách ánh mơ say
Tình thân ai nữa mà quay quắt
Tuổi tác ta ơi đã dạn dày
Cung quế đường nào lên đó nhỉ
Ba mươi lưu lạc ngút trời mây
(more…)

Nguyễn Du
Trích trong Thanh Hiên Thi Tập [清軒詩集]
Nguyễn Lương Vỵ phỏng dịch thơ Việt

mai_no_dem_xuan

1. 瓊海元宵

元夜空庭月滿天,
依依不改舊嬋娟。
一天春興誰家落,
萬里瓊州此夜圓。
鴻嶺無家兄弟散,
白頭多恨歲時遷。
窮途憐汝遙相見,
海角天涯三十年。

Phiên âm:
QUỲNH HẢI NGUYÊN TIÊU

Nguyên dạ không đình nguyệt mãn thiên,
Y y bất cải cựu thuyền quyên.
Nhất thiên xuân hứng, thuỳ gia lạc,
Vạn lý Quỳnh Châu thử dạ viên.
Hồng Lĩnh vô gia huynh đệ tán,
Bạch đầu đa hận tuế thì thiên.
Cùng đồ liên nhữ dao tương kiến,
Hải giác thiên nhai tam thập niên.
(more…)

Nguyễn Du, Trần Nhân Tông, Đỗ Phủ, Bạch Cư Dị, Sầm Tham, Lưu Vũ Tích, Tiết Đào
Trần thị LaiHồng sưu tầm và chuyển ngữ

mai_trang-ttlh

Xuân Mai

Nguyễn Du (1766-1820)

Cộng chỉ Mai hoa báo tiểu tức
Xuân tằng hà đáo dị hương nhân!

Mai mùa Xuân

Hoa Mai cùng báo tin Xuân
Đất khách nào biết có Xuân lại về!

(more…)

Nguyễn Du 阮攸 (1765—1820)
Yên Nhiên chuyển ngữ từ nguyên tác: Xuân tiêu lữ thứ | Xuân nhật ngẫu hứng | Mộ xuân mạn hứng | Xuân dạ

mai_no_dem_xuan

Đêm xuân lữ thứ

Đường xa gió bụi tóc bời bời
Những sợ thầm muôn sự đổi dời
Giấc mộng chưa tan quê vạn dặm
Thềm xuân đã thắm sắc mai tươi
Chí hùng mỏi mệt thôi dong ruổi
Danh lợi mịt mờ lụy khóc cười
Người dẫu tiêu điều xuân vẫn đẹp
Dưới thành ngấn lệ nỗi niềm tôi *

* Đoàn thành: thành Lạng sơn. Bài này viết năm 1805 khi Nguyễn Du ra Lạng sơn đón sứ thần nhà Thanh.
(more…)

Thơ Nguyễn TrãiNguyễn Du
Nguyễn Lương Vỵ phỏng dịch

thu_vang-dinh_cuong
Thu vàng
dinhcuong

NGUYỄN TRÃI
THU DẠ KHÁCH CẢM

阮廌
秋夜客感

旅舍蕭蕭席作門,
微吟袖手過黃昏。
秋風落葉羈情思,
夜雨青燈客夢魂。
亂後逢人非夙昔,
愁中送目寓乾坤。
到頭萬事皆虛幻,
休論凡亡與楚存。

Phiên Âm:

Nguyễn Trãi
Thu Dạ Khách Cảm

Lữ xá tiêu tiêu tịch tác môn,
Vi ngâm tụ thủ quá hoàng hôn.
Thu phong lạc diệp ki tình tứ,
Dạ vũ thanh đăng khách mộng hồn.
Loạn hậu phùng nhân phi túc tích,
Sầu trung tống mục ngụ càn khôn.
Ðáo đầu vạn sự giai hư huyễn,
Hưu luận Phàm vong dữ Sở tồn

Dịch Nghĩa:

Đêm Thu Cảm Hoài Nơi Đất Khách

Quán khách tiêu điều treo chiếu làm cửa
Bỏ tay vào áo ngâm thơ khẽ giọng trong buổi chiều
Lá rụng trong gió thu khêu gợi tình tứ
Đêm mưa ánh đèn mờ khiến khách thả hồn vào mộng
Sau loạn chẳng ai quen biết cũ
Trong cảnh sầu gửi tấm lòng vào trời đất
Trước sau mọi việc đều là hư ảo cả
Thôi đừng bàn chuyện Phàm mất với Sở còn làm gì.

Nguyễn Lương Vỵ phỏng dịch:

Đêm Thu Cảm Hoài Nơi Đất Khách

Hắt hiu quán trọ chiếu treo hờ
Chiều tay trong áo khẽ ngâm thơ
Lá rụng gió thu tình vẫy gọi
Đêm mưa đèn tối khách nằm mơ
Loạn lạc ai người quen biết nữa
Sầu dâng trời đất cảm thông cho
Mọi việc trước sau đều giả hết
Sở còn Phàm mất chuyện bá vơ

30.09.2014
(more…)

Nguyễn Minh Thanh sưu tập và cẩn dịch

nguyen_du_3

Văn nhân thi sĩ làm thơ Xuân là chuyện thường. Đằng này danh tướng cũng làm thơ Xuân. Dưới đây là 3 bài thơ Xuân. Một bài của thi hào Nguyễn Du và hai bài của danh tướng Trần Quang Khải.

Qua 3 bài thơ, chúng ta thấy rõ Khí chất của 2 tác giả khác xa và đối nghịch nhau: Mềm như dòng nước & Cứng như thanh gươm, giữa Thi Nhân và Danh Tướng.

Duy trong bài Xuân Dạ của cụ Nguyễn Du với 2 câu

“Ky lữ đa niên đăng hạ lệ,
Gia hương thiên lý nguyệt trung tâm”

(Bao năm đất khách bên đèn khóc
Nghìn dặm quê nhà dưới nguyệt trông)

Sao mà y tình cảnh của những người Việt lưu vong lắm vậy!!
(more…)

Thơ chữ Hán: Nguyễn Du
Trần Ngọc Hưởng dịch

woman_playing_a_sanxian

Khách giai nhân đất Long Thành,
Chẳng ai nhớ được rõ rành họ tên.
Nguyệt cầm nổi tiếng ngón riêng,
Trong thành ai cũng gọi quen cô Cầm.
Lừng danh Cung phụng khúc đàn,
Từ bao triều trước thế gian đâu bằng.   (more…)

Thơ chữ Hán: Nguyễn Du
Trần Ngọc Hưởng dịch

hat_rong

Người mù áo vải Thái Bình,
Lần tay trẻ dắt dọc miền ven sông.
Ngoại thành nghe nói mình ông,
Hàng ngày kế sống hát rong kiếm tiền.
Bấy giờ trên chiếc thuyền bên,
Người ưa hát gọi xuống thuyền nghe chơi.  (more…)

Nguyễn Du
Trần Ngọc Hưởng dịch

Hành lạc từ [1]

Tuấn khuyển hoàng bạch mao
Kim linh hệ tú cảnh
Khinh sang thiếu niên lang
Khiên hướng nam sơn lĩnh

Nam sơn đa hương mi
Huyết nhục cam thả phì
Kim đao thiết ngọc soạn
Mỹ tửu lũy bách chi

Nhân sinh vô bách tải
Hành lạc đương cập kỳ
Vô vi thủ bần tiện
Cùng niên bất khai mi

Di Tề vô đại danh
Chích Cược vô đại lợi
Trung thọ chỉ bát thập
Hà sự thiên niên kế

Hữu khuyển thả tu sát
Hữu tửu thả tu khuynh
Nhãn tiền đắc táng dĩ nan nhận
Hà sự mang mang thân hậu danh

Bài từ hành lạc [1]

Chó tơ vàng đốm trắng
Cổ đẹp thắng nhạc vàng
Chàng thiếu niên áo gọn
Dắt về núi phía nam

Núi nam lắm nai hương
Thịt béo và huyết thơm
Bữa quý dao vàng thái
Rượu nồng trăm chén hơn

Chẳng ai trăm tuổi cả
Gặp dịp vui chơi ngay
Chớ giữ nếp nghèo túng
Cả năm tối mặt mày

Di Tề không danh lớn
Chích Cược chẳng lợi to
Thọ vừa tám chục tuổi
Ngàn năm tội gì lo

Có chó thì thịt chó
Có rượu cứ cạn chai
Trước mắt dở hay còn khó biết
Cần chi lo tiếng hảo mai ngày
(more…)

Nguyễn Du
Trần Ngọc Hưởng dịch

Mạn hứng [1]

Bách niên thân thế ủy phong trần
Lữ thực giang tân hựu hải tân
Cao hứng cửu vô hoàng các mộng
Hư danh vị phóng bạch đầu nhân
Tam xuân tích bệnh bần vô dược
Táp tải phù sinh hoạn hữu thân
Dao ức gia hương thiên lý ngoại
Trạch xa đoạn mã quý đông lân

Mạn hứng [1]

1.
Trăm năm thân thế phong trần
Miếng ăn bãi bể bờ sông nương nhờ
Gác vàng lòng chẳng còn mơ
Hư danh, tóc bạc bơ phờ chưa tha
Bệnh lâu không thuốc xót xa
Mối lo trói buộc cũng là vì thân
Nhớ ngàn dặm thẳm vô ngần
Ngựa xe còm cõi đông lân…thẹn mình !
(more…)

Nguyễn Du
Trần Ngọc Hưởng dịch

Thăng Long [1]

Tản lĩnh Lô giang tuế tuế đồng
Bạch đầu do đắc kiến Thăng Long
Thiên niên cự thất thành quan đạo
Nhất phiến tân thành một cố cung
Tương thức mỹ nhân khan bão tử
Đồng du hiệp thiếu tẫn thành ông
Quan tâm nhất dạ khổ vô thụy
Đoản địch thanh thanh minh nguyệt trung

Thăng Long [1]

1.
Lô giang Tản lĩnh núi sông
Bạc đầu còn thấy Thăng Long phút này
Dinh cơ đâu, đường cái đây
Ai đem thành mới lấp đầy cung xưa?
Gái quen đã bế con thơ
Bạn chơi thời nhỏ bây giờ thành ông
Thâu đêm nghĩ ngợi bềnh bồng
Đâu đây tiếng sáo trăng trong một trời
(more…)