Archive for the ‘Trần Đức Phổ’ Category

Trần Đức Phổ

Mẹ đã cúng tất niên rồi anh ạ!
Cây mai vàng nụ biếc sắp nở bông
Anh sao vẫn mịt mù nơi xứ lạ?
Chốn quê nghèo em mòn mỏi ngóng trông

Bên hàng xóm trẻ thơ cười lảnh lót
Mấy chàng trai đang cụng chén, hát hò
Chị chủ nhà miệng huyên thuyên không ngớt
Họ đoàn viên nên chẳng chút sầu lo
(more…)

Giáng Sinh

Posted: 28/12/2020 in Thơ, Trần Đức Phổ

Trần Đức Phổ

Những đợt tuyết bay trắng xóa trời
Những bài ca thánh vút lên khơi
Hoa giăng, đèn thắp muôn màu sắc
Đón Chúa minh linh giáng xuống đời

Phố phường nhộn nhịp những âm thanh
Kẻ bán người mua chúc phước lành:
“Merry Christmas, Merry Christmas!”
Tình người biêng biếc lá thông xanh
(more…)

Trần Đức Phổ


Nhà hoạt động Phạm Đoan Trang

Bạn hỏi quê hương còn gì?
Xin thưa còn dòng nước mắt
Của chín mươi triệu con người
Đang bị đọa đày, áp bức

Còn kia biết bao tủi nhục
Giặc Tàu sát hại ngư dân
Biển đảo bị chúng cướp mất
Nỗi đau nuốt vào lặng câm!
(more…)

Trần Đức Phổ

Mỗi sáng vào trang Facebook
Đọc tin đất nước, quê nhà
Miền Trung hôm nay lũ lụt
Miền Bắc bão tố hôm qua

Tre em đu dây đi học
Băng rừng, lội suối mỗi ngày
Ghế bàn hư hao, đổ nát
Mùa về lạnh buốt heo may.
(more…)

Trần Đức Phổ
Cảm hứng từ tác phẩm “Chính Trị Bình Dân” của nhà báo Phạm Đoan Trang

Chính trị là gì?
Ta không hề muốn biết
Chảng tìm hiểu làm chi
Chẳng tha thiết luận bàn

Bạn cũng như tôi
Chỉ muốn sống an phận, yên đời
Nhưng hễ đã làm người
Với trách nhiệm công dân
Xin hãy nói với tấm lòng chân thật
Xin hãy nói lời cần nói nhất
Cho hôm nay
Cho mai sau
Cho lương tri (nếu như bạn chưa đánh mất!)
Cho tự do
Cho lẽ phải Con Người
(more…)

Trần Đức Phổ

Qua miền đất Huế, nhớ Huyền Trân
Nước non nỡ lụy đến hồng nhan
Hai châu Ô, Lý vuông ngàn dặm
Một gái Huyền Trân sắc vẹn toàn.

Vì nước quên đi chuyện riêng mình
Giữ yên bờ cõi khỏi đao binh
Giai nhân nào kém chi danh tướng
Bất chiến mà thành, mới đáng kinh!
(more…)

Trần Đức Phổ

Đừng vô cảm hỡi những dòng máu Việt
Trước ngoại xâm và trước kẻ bạo tàn
Cả dân tộc đang quặn mình rên xiết
Sao nỡ đành ngoảnh mặt đứng bàng quan

Hỡi nông dân, hỡi công nhân lao động
Hãy bền gan, vững chí, mãi kiên cường
Quyết đấu tranh vì mưu cầu được sống
Không cam đành bán rẻ đất quê hương
(more…)

Trần Đức Phổ

Tuổi thơ ơi, nơi phố nghèo lam lũ
Dễ mấy ai quên được gánh hàng rong
Sáng trưa chiều quà vặt đều có đủ
Khúc mía, củ khoai, mỗi lúc đói lòng

Những cái bong bóng xanh vàng tím đỏ
Những chú tò he hình dạng khôi hài
Là mơ ước của bao nhiêu em nhỏ
Trước cổng trường giờ tan học giằng dai
(more…)

Trần Đức Phổ


Cọc Bạch Đằng
Lê Năng Hiển

Người dân nước Nam

Chẳng dễ cúi đầu nước Việt ơi!
Máu xương đã đổ biết bao đời.
Gươm vàng thuở nọ bêu thây giặc
Súng thép bây giờ giữ biển khơi
Thà chết liệt oanh hồn chẳng tủi
Há thèm sống nhục hận sao vơi?
Tinh thần dũng cảm chưa mòn khuyết
Sự nghiệp anh hùng mãi sáng tươi.
(more…)

Trần Đức Phổ

Ở vùng thảo nguyên nọ
Có một bầy cừu non
Lông mịn màng, trắng muốt
Đôi mắt thơ ngây, tròn

Thảo nguyên rộng mênh mông
Bốn mùa xanh lá cỏ
Đàn cừu mãi chơi rong
Thả hồn cùng mây gió
(more…)

Trần Đức Phổ

Triều dã từ lâu hủ bại rồi
Bất tài vô tướng cũng lên ngôi
Lòng lang dạ sói tha hồ cướp
Bàn độc ghế thiêng mặc sức ngồi
Bán chữ thánh hiền mua chức vị
Bày trò thảo khẩu đoạt nguyên khôi
Nước non chìm đắm trong tàn ngược
Đại Việt suy vong đợi kẻ bồi
(more…)

Trần Đức Phổ

Giặc Bắc

Thế giới thảm thương bởi cúm Tàu
Bạn vàng cũng chẳng nể nang nhau
Khẩu trang loại dỏm đem trao tặng
Cửa khẩu mở toang dể dịch vào

Giữa lúc nhân gian chạy cứu người
Chúng đi khiêu khích khắp nơi nơi
Hoa Đông đâm vỡ tàu quân Nhật
Eo biển Đài Loan quậy liên hồi
(more…)

Đại dịch

Posted: 24/03/2020 in Thơ, Trần Đức Phổ

Trần Đức Phổ

Thảm họa từ đâu ập xuống trần
Hãi hùng gieo rắc khắp muôn dân
Hoàn cầu nghiêng ngả dường tê liệt
Thế giới rêm mình tiếng khóc than

Những chuyến bay không còn thú vui
Những hàng ghế thiếu vắng hơi người
Khoang tàu cứ ngỡ là bệnh viện
Khẩu trang giấu biệt nụ cười tươi
(more…)

Trần Đức Phổ

Đám cưới Chuột

Cũng kèn cũng lọng kém ai đâu?
Đám rước đông vui đủ sắc màu
Đằng trước oai phong con tuấn mã
Phía đuôi diễm lệ kiệu nàng dâu
Quan Mèo hống hách vênh vênh mặt
Dân Chuột lom khom cúi cúi đầu
Chồng quý vợ xinh đời mỹ mãn
Phúc lành đôi trẻ vạn ngày sau.
(more…)

Xuân tha hương

Posted: 24/01/2020 in Thơ, Trần Đức Phổ

Trần Đức Phổ

Xuân về xứ lạ ôi chao lạnh!
Em ở quê nhà có ấm không?
Nắng có nồng nàn hôn mái tóc
Hoa xuân ghen với má em hồng?

Nơi đây Tết đến không hoa trái
Thiếu cả lộc non lẫn tiếng cười
Khúc nhạc xuân hồng vang vọng mãi
Cho lòng viễn khách nhớ khôn nguôi.
(more…)

Trần Đức Phổ

Hỡi ôi!
Tiếng súng vang rền
Trời chưa sáng tỏ
Mười năm đuổi cướp Hà thành còn chưa chắc thưởng công lao cho cái huy chương
Một trận đánh dân Đồng Tâm dẫu bạo tàn ghi sự tích vào tấm bia mộ

Nhớ linh xưa
Học dốt điểm cao
Nhờ tiền thi đỗ

Chưa quen trận mạc đâu xuống xóm làng
Chỉ biết rượu bia ở nơi thành phố
Việc đánh việc chém việc còng tay vốn làm quen
Chữ nhân chữ lễ chữ tín mắt chưa từng ngó
(more…)

Trần Đức Phổ

Hỡi bộ đội, công an, cảnh sát
Anh là người bảo vệ nhân dân
Nên chĩa súng vào quân cướp nước
Đừng bắn nhầm bố mẹ các anh!

Đừng nên quên cội nguồn dân tộc
Người nước Nam yêu lấy Dân Nam
Đừng gây cảnh thê lương, tang tóc
Để mai này hối hận ngàn năm
(more…)

Trần Đức Phổ

Kể em nghe

Đất nước mình chuyện buồn nhiều vô kể
tám mươi năm rồi: dâu bể tang thương
chín chục triệu dân phải làm nô lệ
vì đảng quang vinh đã chọn sai đường

Mùa thu ấy rủ nhau làm giặc cướp
đoạt chính quyền non yếu của dân ta
giấu nanh vuốt dưới chiêu bài cứu nước
che mưu gian bằng “Dân chủ Cộng hòa”
(more…)

Trần Đức Phổ

Có bao giờ đất nước thế này chăng?

Có bao giờ đất nước thế này chăng?
Nơi Đông hải giặc Tàu xây căn cứ
Những quả tên lửa tầm xa đang há mồm như thú dữ
Nhắm về bờ Tây
Đợi tàu ngư phủ
Nhắm vào Việt Nam
Đợi giờ nhả đạn.
(more…)

Ra đi

Posted: 04/11/2019 in Thơ, Trần Đức Phổ

Trần Đức Phổ

Sáu lăm năm trước ông bỏ xứ
Xuống tàu rời Bắc để vào Nam
Cũng bởi không ưa màu cờ đỏ
Búa liềm gieo rắc cảnh lầm than

Hai mốt năm sau cha vượt biển
Tìm chốn tự do để náu thân
Nửa mảnh sơn hà bị cưỡng chiếm
Một cõi trời Nam cảnh tóc tang
(more…)

Trần Đức Phổ


Hồ Hoàn Kiếm
Bùi Xuân Phái

Hồ Gươm

Hào khí cha ông của thuở xưa
Chìm sâu đáy nước với thần rùa
Còn đây tháp cổ rêu xanh phủ
Nước biếc chau mày với nắng mưa!
(more…)

Trần Đức Phổ


Hai Bà Trưng
Võ Đình

Đuốc anh thư

Tôi viết bài thơ về các Chị
Những người phụ nữ Bắc Trung Nam
Dành cả cuộc đời cho Chân lý
Vì Tự Do dẫu chết cũng làm

Học tấm gương Bà Trưng, Bà Triệu
Nối gót cùng Cô Bắc, Cô Giang
Máu Anh Thư trong người chẳng thiếu
Trước bất công quyết chẳng đầu hàng
(more…)

Trần Đức Phổ

Bài thơ dâng mẹ

Mẹ đã tảo tần tự ấu thơ
Nụ cười chỉ đến ở trong mơ
Thay chồng nuôi nấng đàn con dại
Dâu đổ đầu tằm vạn nỗi lo

Như cổ thụ xòe tán chở che
Mẹ đâu quản ngại nắng trưa hè
Mẹ nào hãi sợ đêm đông lạnh
Cho cuộc đời con khỏi ủ ê
(more…)

Trần Đức Phổ

Xa nhau tháng Mười

Mây xám từ đâu rủ kéo về
Từng luồng gió lạnh thổi lê thê
Cây cành run rẩy thương màu lá
Mưa bụi đìu thiu phủ bốn bề

Tháng mười em khoác áo cô dâu
Hoa sữa thôi thơm, bạc thếch màu
Và trái ân tình rơi rớt vội
Trong chiều cuối mặt tiễn đưa nhau
(more…)

Trần Đức Phổ

Sa mạc

Ta, kẻ trầm luân giữa cõi đời
Đã từng thống hận với than ôi
Trái tim đá sỏi ngàn năm rắn
Cứ ngỡ khư khư chẳng chuyển dời

Ai khiến xui chi gặp gỡ nàng
Tinh cầu giá lạnh chuyển xuân sang
Cỏ cây hớn hở đâm chồi biếc
Muôn sắc hoa thơm rực nắng vàng
(more…)

Trần Đức Phổ

Loạn

Thời cuộc bây giờ quá nhiễu nhương
Còn đâu công lý với cương thường
Quan quyền ngược ngạo, dân ta thán
Giặc nước lộng hành hận thấu xương

Tự do, bình đẳng nghĩ mà coi
Là thứ xa hoa chẳng thể đòi
Mở miệng nhà tù đang chực sẵn
Bạo tàn, sắc máu đợi lên ngôi
(more…)

Trần Đức Phổ

Tôi đã thấy

Tôi đã thấy đoàn người khốn khổ
Trừng mắt nhìn họng súng, dùi cui
Để bảo vệ ngọn rau, tấc đất
Dù nguy nan vẫn quyết không lùi

Tôi đã thấy những người phụ nữ
Trước đòn thù mà vẫn hiên ngang
Không khóc lóc, van xin tha thứ
Dẫu quanh mình sài, báo, hổ, lang…
(more…)

Trần Đức Phổ

Ngày xưa đi học 1

Làng quê tôi nằm bên bờ Đông Hải
Màu nước xanh tiếp giáp với chân trời
Con sông Thoa lượn lờ bao bọc lại
Mùa lũ về như cồn cát chơi vơi

Lũ chúng tôi nhà nghèo năm bảy đứa
Sớm kết thân vì cùng học một trường
Thời bao cấp sắn thay cơm từng bữa
Nhưng mộng lòng đầy ắp chuyện văn chương
(more…)

Trần Đức Phổ

Dễ thương

Cái ngày hai đứa giận nhau
Con mắt chẳng ngó, mày chau lạnh lùng
Cái đầu nghĩ ngợi mông lung
Cái chân muốn bước…ngại ngùng lại thôi!
Miệng hoa cũng chẳng nói cười
Hình như thế giới…bóng người vắng tanh!
(more…)

Trần Đức Phổ

Vân Đồn cảm khái ca

Đã vội vàng quên thời Sát Thát
Triệt đường lương thảo Thoát Hoan a?
Nhờ đó trời Nam xoay thế cuộc
Phá Nguyên, đất nước khải hoàn ca

Cũng nước, cũng non như thuở trước
Liệt oanh còn đó trận Vân Đồn
Trống giục, gươm khua vây thuyền giặc
Đánh cho bạt vía đội quân lương
(more…)

Trần Đức Phổ

Tự thú

Một đời nắng lửa, mưa sương
Có em ấm lạnh bước đường trần ai
Từ khi tóc vấn, lược cài
Dẫu mòn sỏi đá chửa phai tình nồng

Đời ta một kẻ lông bông
May thay kết sợi tơ hồng với em
Lật tung ngày tháng mà xem
Bao nhiêu mơ ước đã lem nhem rồi!
(more…)

Trần Đức Phổ


Tập Cận Bình và Nguyễn Thị Kim Ngân

Lòng yêu nước

“Giặc đến nhà đàn bà cũng đánh” *
Yêu nước đâu chỉ nói bằng mồm
Trung cộng lộng hành bãi Tư Chính
Quan lớn mãi bàn chuyện cái lon!

Bà Chủ tịch đi chầu phương Bắc
Miệng cười hớn hở nắm tay vua
Dân Nam đều biết nó là giặc
Chỉ bọn bất lương mới nịnh, hùa
(more…)

Nguyễn Hồng Ân


Thiếu Nữ trên Cánh Đồng
Lê Thị Lựu

Thơ: Trần Đức Phổ; Nhạc: Nguyễn Hồng Ân; Tiếng hát: Duy Minh
ban_ky_am

Nguồn: Nhà thơ Trần Đức Phổ gửi bản ký âm và âm bản mp3

Trần Đức Phổ

Thương quê em chốn đèo heo hút gió
Mái lá thưa không che nổi sao trời
Đêm thức giấc nai lạc bầy tác gọi
Nghe nao lòng như điệp khúc à ơi!

Thương em bé ngủ vùi trên lưng mẹ
Giữa trưa hè nắng đổ lửa trên nương
Nơi dốc núi kìa dăm ba đứa trẻ
Mặt buồn xo đi chân đất đến trường
(more…)

Trần Đức Phổ

Tháng Chạp ở vườn rau Lộc Hưng

Tháng Chạp rồi, em có thấy gì không?
Chim én về bay,
Hoa nẩy nở nụ hồng
Phố xá tưng bừng , hân hoan chờ đón Tết
Cả nước đang ru mình trong mộng đẹp

Nhưng em ơi,
Em có biết
Vườn rau Lộc Hưng
Một khoảnh trời đầy màu xanh
Một xóm nhỏ hiền lành
Giữa lòng thành phố văn minh
Thành phố mang tên
Bác Hồ Chí Minh
Đã biến thành gạch vụn
Trăm gia đình điêu linh
Bị đập phá tan hoang nguồn sống!
(more…)

Trần Đức Phổ

Tình hữu nghị viễn vông

“Tình hữu nghị viễn vông”* sao cố giữ?
Một ngàn năm đô hộ bởi giặc Tàu
Một ngàn năm máu chảy từng trang sử
“Bạn láng giềng bốn tốt” ngẫm mà đau

Miệng rao giảng nào bạn vàng, đồng chí
Tay nhăm nhe cướp sông núi từng giờ
Xưa: thúc giục hãy “trường kỳ đánh Mỹ”
Nay: bỏ tiền thuê đất đợi thời cơ
(more…)

Trần Đức Phổ

Chim sáo sang sông

Từ khi con sáo bỏ đàn
Quê người mỏi cánh lệ tràn đêm sâu
Tình xưa như nước dưới cầu
Bên trời mấy độ thu sầu mây xa

Lời thương từ đó nhạt nhòa
Bơ vơ một bóng trăng ngà khuất non
Dẫu rằng trái đất xoay tròn
Chờ mong tái ngộ mỏi mòn, tàn hơi
(more…)

Trần Đức Phổ

Nhớ dòng sông Thoa*

Con Sông Thoa không dài, không rộng
Nước trong xanh soi bóng tre, dừa
Cũng êm ả ngày hè thơ mộng
Cũng dữ dằn lũ lụt tháng mưa

Sông chuyên chở phù sa bồi đắp
Cho quê tôi trù phú, ấm no
Những nương rẫy sắn ngô thẳng tắp
Ruộng đồng xanh thấp thoáng cánh cò
(more…)

Trần Đức Phổ

Thơ say

Đêm này em rót cho ta uống
Rượu cũng trong veo tựa mắt người
Từng giọt thơm lừng men cháy bỏng
Dâng từ tay ngọc tuổi đôi mươi

Ta uống cho quên hận tháng ngày
Làm thằng mất nước lạc trời Tây
Kiếm cung xếp xó chờ hoen rỉ
Bám víu cuộc đời sống lất lay!
(more…)